Lưu Đày Cũng Không Gục: Thần Y Trở Mình Làm Vương - Chương 838

Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:48:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Thứ mà lo lắng nhất đó chính là đám Man Di ý đồ công phạt Vương triều Đại Thuận. Nếu quân đội tấn công thì thể tiến từ thôn Tây Lĩnh. Dẫu nơi núi cao hiểm trở, bọn chúng chở lương thực qua bất tiện. Điều cần bận tâm lúc là vận mệnh triều đình, mắt nơi nguy hiểm nhất chính là biên cảnh phía Tây.”

 

Từ khi bắt đầu quan, Mạnh Hoài Ninh chỉ là Huyện lệnh, một quan văn nhỏ bé, chức vị cao. Khoảng thời gian y chú trọng việc cai quản địa phương, về phương diện quân sự quả thật thể xa trông rộng giống như Mặc gia.

 

Nghe Thất ca , Mạnh Hoài Ninh như tỉnh cơn mê.

 

Phạm Khắc Hiếu

"Mặc dù Doãn thành chỉ cách Tây cảnh một đoạn đường, nhưng một khi chiến tranh xảy , dân ở bên đó tất sẽ nhờ cậy phía bên . Xem cũng sớm chuẩn mới ."

 

Dù với phận quan phụ trách Doãn thành, thể nhúng tay quá sâu, nhưng đảm bảo các thuộc hạ của an .

 

Nghĩ đến đây, Mạnh Hoài Ninh ý thức hoạch định một kế sách chi tiết và chu .

 

Y chắp tay ôm quyền về phía hai Mặc gia: "Đa tạ hai vị trưởng chỉ điểm, trở về nhất định sẽ an bài sự thỏa."

 

Chuyện lớn xảy , Mặc gia hiểu Mạnh Hoài Ninh còn nhiều việc giải quyết nên giữ y , chỉ tiễn y đến cổng thôn mới .

 

Khi trở về thì trời nhá nhem tối. Trên đường chính cách kinh thành chừng ba trăm dặm. "Cửu , lão già tỉnh ." Giọng Ngũ ca khản đặc, từ khi bọn rút độc huyết khỏi cơ thể Tư Manh , bọn vẫn luôn theo dõi lão, sợ bất trắc xảy .

 

Lúc Mặc Cửu Diệp phụ trách đ.á.n.h xe ngựa, Lục ca cưỡi ngựa chạy theo .

 

Nghe tiếng gọi của Ngũ ca, Mặc Cửu Diệp vội vã ghìm xe ngựa bên lề bụi rậm, tiến buồng xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-838.html.]

 

Lục ca cũng buồng xe xem xét, nhưng vì sự an , y chỉ thể ngoài cảnh giác, đảm nhiệm công việc canh gác.

 

Ngũ ca vẫn luôn trông chừng Tư Manh , chỉ cần lão chút dị thường liền phát giác ngay.

 

Bởi thế, khi thấy mí mắt Tư Manh cử động, y liền lập tức thông báo cho Mặc Cửu Diệp.

 

Có điều Tư Manh cũng đang tỉnh dậy.

 

Chắc chắn vết thương đang hành hạ lão đau đớn, hoặc tứ chi trói tê bại, bởi khi mở mắt , lão bật một tiếng rên rỉ thống khổ.

 

"Tỉnh , cần tiếp tục giả vờ nữa." Mặc Cửu Diệp vốn chẳng chút kiên nhẫn nào với kẻ thù của gia tộc, nếu còn lời tra hỏi, hận thể tức khắc đoạt mạng lão ngay lúc .

 

Tư Manh vốn còn chút mơ màng, nhưng thấy giọng , lão liền tỉnh táo tức khắc.

 

Lão cố sức nâng mí mắt nặng trịch, đập mắt lão chính là hai Mặc gia hận thể lập tức thủ tiêu lão.

 

Lão độc huyết trong cơ thể rút , lầm tưởng sự đau đớn đang hành hạ là do hai Mặc gia đ.á.n.h đập.

 

"Ta nữa, đừng đối xử với như thế . Ta tin các ngươi cũng ngu dại đến mức c.h.ế.t chôn theo chứ?"

 

Dứt lời, Tư Manh vẫn đinh ninh còn nắm giữ ưu thế, liền nở một nụ lạnh nhạt.

 

Loading...