Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai Mặc gia Mạnh Hoài Ninh vẫn còn đang ở chân núi xử lý chuyện của bọn Man Di, bèn sắp xếp thuộc hạ xuống tìm y.
Phạm Khắc Hiếu
"Mạnh , gặp điều gì khó nhịn ?"
Mạnh Hoài Ninh khổ một tiếng, bộc bạch nỗi ưu tư về cách xử trí đám Man Di.
Tình huống như , Mạnh Hoài Ninh nghĩ tới, Mặc gia cũng lẽ lường . Đây là bọn vô cớ đa nghi. Vốn là những thôn dân , bọn Man Di đến đây cướp bóc cùng lắm cũng chỉ vài chục . Lần may mắn vì Mặc gia phát hiện kịp thời, bọn chúng căn bản cướp gì, còn chịu tổn thất nặng nề.
Nếu thật sự chỉ thế, Mặc gia dĩ nhiên chẳng cần lo lắng. Thế nhưng, chuyện đều thể phát sinh ngoài ý , như chuyện hôm nay, đến hơn trăm tên Man Di, thậm chí còn kẻ chỉ huy đáng sợ như .
Một khi còn tình huống tương tự phát sinh, nó sẽ mang vô phiền phức. Bản quấy nhiễu tại gia viên như , nếu đổi là khác thì cũng đau đầu mà thôi.
Huống hồ, Cửu cùng các Cửu vẫn còn nhiều dự tính. Sau trong nhà nuôi gia súc gia cầm cũng ngày càng nhiều, nếu phòng chu đáo, để bọn Man Di hủy hoại thì mất mát còn nhiều hơn gấp bội.
Mặc Sơ Hàn và Mặc Nguyên Sách, bọn mặc dù trong đầu ít nhiều cũng đối sách, nhưng đó cũng chỉ là bảo vệ gia đình của . Nếu bảo vệ nhiều hơn, bảo vệ cả thôn Tây Lĩnh, thậm chí là cả Doãn thành, bọn sợ là cái năng lực đó, càng cái năng lực đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-837.html.]
[]
Dù thì phận của Mặc gia cũng khá đặc thù, chúng mất niềm tin đối với triều đình. Nói một cách khó hơn, bọn tạo phản là trung thần lắm .
Mặc Sơ Hàn coi như là kẻ chủ sự, rõ tình hình của Doãn thành.
"Mạnh , xảy chuyện lớn như , đề nghị là nhờ sự giúp đỡ của Châu phủ Hướng Châu để giải quyết cho thỏa đáng ."
Mạnh Hoài Ninh gật đầu: "Trước mắt cũng chỉ thể trông cậy đó. Doãn thành binh lực trấn thủ, một khi Man Di xâm phạm thêm nữa, thương vong chỉ đổ lên đầu những dân vô tội ."
Mặc dù nhưng trong lòng y rõ nhất, địa thế Tây Bắc vốn cằn cỗi, triều đình căn bản hề coi trọng. Cho dù là binh lực của Châu phủ thì cũng thể so sánh với những nơi khác. Cho dù y khải tấu lên Tri phủ đại nhân thì cũng thể sẽ hỗ trợ.
Bất kể thế nào, xảy chuyện lớn thế , y cũng cần báo cáo lên cấp . Về phần binh lực thể giải quyết , Mạnh Hoài Ninh cũng ôm hi vọng gì, sợ rằng cuối cùng y còn tự nghĩ biện pháp.
Thật , Mặc gia thấy lạc quan hơn Mạnh Hoài Ninh vài phần về vấn đề của Man Di.
"Nếu gì ngoài ý , bọn Man Di cướp bóc thành, còn tổn thất nhiều như , chắc chắn trong thời gian sắp tới sẽ dám hành động gì . Thứ dân nhát gan, nếu bây giờ lương thực sống qua ngày thì chắc hẳn cũng chẳng dám chuyện mạo hiểm."