Từ khi mất trí nhớ, sống một suốt một thời gian dài, đặc biệt là khi cư ngụ tại căn nhà hoang chân thôn Tây Tĩnh. Hắn sống tự lập, tự lo liệu thứ và luôn tự hào là tay nghề bếp núc giỏi nhất trong các trong nhà.
Không ngờ Cửu học kỹ năng từ lúc nào, mà chỉ trong chốc lát vượt xa .
Lục ca những món ngon là do Cửu , trong lòng dâng lên một nỗi ngờ vực khó tả.
Kỳ thực, Mặc Cửu Diệp thể bữa sáng ngon miệng đến thế, bộ là nhờ gia vị quý giá mà tức phụ y cất công mang theo.
Hách Chi Nhiễm vốn tính toán , các nhà chồng vội vã hồi kinh, chắc chắn ăn ngủ màn trời chiếu đất, băng rừng vượt núi, thậm chí tự săn thú rừng để lấp đầy bụng. Vì , nàng cẩn thận cho một ít gia vị tinh chế chiếc lọ nhỏ, giao cho Mặc Cửu Diệp mang theo.
Bởi các vội vã lên đường, chẳng còn tâm tư săn bắn, nên những loại gia vị hề dùng tới, giờ đây trở thành công cụ đắc lực cho tài nghệ bếp núc của Mặc Cửu Diệp.
Cánh cửa bếp hé mở.
Phạm Khắc Hiếu
"Ngũ ca, Lục ca, mau dùng cơm ."
Hai vị trưởng , lập tức vội vã tiến .
Thật , với những nguyên liệu eo hẹp, Mặc Cửu Diệp cũng thể bày mâm cỗ thịnh soạn, chỉ món cháo trắng, củ cải khô và dăm ba miếng thịt xông khói.
Sau khi Mặc gia Hách Tri Nhiễm, mỗi ngày đều ăn những món ăn ngon, Ngũ ca và Lục ca quen với mùi vị đó .
Chỉ là một đoạn đường dài bôn ba vất vả, ăn uống tạm bợ qua loa, một mặt khắc khoải nhớ vị quê nhà, mặt khác bữa sáng hôm nay do chính Cửu tự tay trổ tài.
Nếu Ngũ ca tận mắt thấy Mặc Cửu Diệp bữa sáng, tuyệt đối thể tin Cửu tài nấu nướng như .
Những ý tứ trong lòng các trưởng, Mặc Cửu Diệp há thấu rõ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-773.html.]
Hắn đắc ý : "Ngũ ca, Lục ca, còn ngây đó gì? Mau dùng cơm ."
Ngũ ca và Lục ca ngơ ngác gật đầu cầm bát đũa mặt lên.
Ăn mấy miếng, Lục ca khỏi hỏi: "Cửu , học tài nấu nướng từ khi nào ?”
Mặc Cửu Diệp hòa nhã: "Là Nhiễm Nhiễm chỉ bảo cho , cũng chỉ theo lời nàng thôi."
Điều hợp lý, năng lực của Cửu ai trong Mặc gia mà chẳng tận mắt chứng kiến, nên việc Cửu nghiêm cẩn theo nàng cũng chẳng gì đáng ngạc nhiên.
Mặc Cửu Diệp thấy tài năng nấu nướng của tin tưởng, bèn nghĩ đến việc hôm nay cải trang chợ để mua thêm nguyên liệu.
Sau sẽ phát huy tài năng của nhiều hơn một chút, khiến cho hai vị trưởng ngưỡng mộ.
Ăn sáng xong, trời cũng sáng rõ, Mặc Cửu Diệp liền trở về phòng quần áo.
Hắn khoác bộ râu giả do tức phụ tặng, và cố ý chuốt cho hàng lông mày đậm hơn đôi chút...
Dù tài hóa trang bằng tức phụ, diện mạo trông vẻ thô kệch hơn, nhưng e rằng hai vị trưởng dù thấy cũng chẳng thể nhận .
Chờ hai vị trưởng ở bên ngoài thúc giục xong, Mặc Cửu Diệp mới rời phòng bước sân.
Vốn dĩ quá quen thuộc với ngóc ngách phồn hoa ở kinh thành, nên Mặc Cửu Diệp đường chẳng chút khó khăn. Dù mang danh ngoài mua nguyên liệu, nhưng tuyệt đối thể đơn thuần việc đó.
Hắn dự định âm thầm tới gần Cửu Vương Phủ để thăm dò tình hình, hy vọng thể phát hiện manh mối nào.
Từ ngõ Vĩnh An đến Cửu Vương phủ, chắc chắn chỉ một con đường duy nhất là qua cổng Phủ Hộ Quốc Công.