Chu Lão Bát suy tính, vì để màn thầu mốc meo mà vứt bỏ, chi bằng dùng chúng để báo đáp ơn cứu mạng Bành Vượng. Bành Vượng cũng dị nghị gì, nhờ , những chiếc màn thầu trắng tinh mới dễ dàng lọt tay Mặc gia.
Lần Hách Tri Nhiễm cũng lấy thức ăn từ gian , dù bọc đồ của Hách Uyên Minh đưa cho nàng chỉ lớn chừng đó. Ngày hôm qua nàng lấy nhiều thịt bò tương và thêm một tấm chăn.
Nếu cứ liên tục kiêng dè lấy thêm vật phẩm, tất sẽ gây hiềm nghi lớn.
Cho dù Mặc gia chỉ là gặm màn thầu trắng, đối với những phạm nhân lưu đày , đó cũng là sự thỏa mãn vô cùng lớn.
Có lẽ vì đêm qua Nhị tẩu đích đến Tạ gia đưa màn thầu cho điệt tử, nên hôm nay thái độ thù địch của Tạ gia đối với Mặc Cửu Diệp phần nào dịu bớt. Khi trông thấy Mặc gia dùng màn thầu, họ còn phóng ánh mắt căm ghét tột độ như ba gia tộc khác.
Người của ba gia tộc , ánh mắt như lưỡi đao găm thẳng Mặc gia.
Nếu kiêng kỵ những quan sai , bọn họ sớm lên tiếng nhục mạ.
Hách Tri Nhiễm ăn màn thầu trắng, liếc mắt về phía những đó.
Trùng hợp chạm ánh mắt u ám của Lý Nhu Nhi.
Hách Tri Nhiễm cố ý trêu ngươi, giơ màn thầu trong tay lên, nở một nụ tươi tắn hướng về phía Lý Nhu Nhi. Sự khiêu khích lồ lộ thể che giấu.
Lý Nhu Nhi cũng cam chịu thua kém, nàng siết chặt nắm tay, lộ rõ tư thái sẵn sàng động thủ.
Phạm Khắc Hiếu
Hách Tri Nhiễm vẫn giữ nguyên nụ , chỉ là nụ đó hề chạm tới đáy mắt, tiếp tục từng ngụm lớn ăn màn thầu. Cuộc đối đáp thầm lặng qua khỏi ánh mắt Mặc lão phu nhân. Có thể , những hành động của Hách Tri Nhiễm vốn dĩ ý định che giấu ai.
Mặc lão phu nhân từ hôm qua Lý Nhu Nhi mặt gây trở ngại cho Hách Tri Nhiễm thì thể , hai quen , hơn nữa còn thù oán.
bà cũng nhi tức phụ nhà lợi hại, cũng lo lắng gì nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-76.html.]
Sau đó chỉ cần nhắc nhở những khác, bảo bọn họ cẩn thận Lý Nhu Nhi hơn là .
Dù bà vẫn hiểu rõ đạo lý, Diêm Vương tuy dễ gặp, nhưng tiểu quỷ khó đối phó hơn nhiều.
Ngay khi Mặc gia ăn uống no đủ, đều tự thu xếp bản , Chu Lão Bát và Bành Vượng tới.
Người Mặc gia thấy thế, theo bản năng chính là một hồi khẩn trương.
Chu Lão Bát dùng giọng điệu lệnh: "Hôm qua vị chỉ huy của bọn rắn cắn, thể vẫn còn chút suy nhược, tạm thời cần chiếc xe ván gỗ của Mặc Cửu Diệp."
Mặc lão phu nhân còn chút xác định ý tứ, dè dặt hỏi: "Ý của quan gia là, bảo Cửu Diệp xuống xe ?"
"Hắn xuống, chẳng lẽ còn để chỉ huy và phạm nhân chen chúc cùng một chiếc xe ?" Sắc mặt Chu Lão Bát chợt hiện vẻ vui.
Mặc lão phu nhân tỏ vẻ khó xử, khẩn khoản: "Quan gia, cũng rõ, Mặc gia là nữ quyến. Nếu để Cửu Diệp ở xe, chúng thể cùng mang lên đường đây?"
"Quả đúng thế, quan gia! Người chẳng đang gây khó dễ cho Mặc gia chúng ?" Nhị tẩu nhanh nhẹn lên tiếng phụ họa.
Lúc , đợi Chu Lão Bát gì, Bành Vượng nổi giận.
"Ta thấy các ngươi là giữ cái mạng nữa chăng? Dám lệnh của quan sai ư?"
Người của mấy gia tộc khác thấy Mặc gia tấm tức, đều vui sướng nỗi đau của khác sang bên đây.
Thậm chí nhiều đều ở trong lòng cổ vũ trợ uy cho Bành Vượng và Chu Lão Bát, hy vọng bọn họ thể hung hăng trừng trị Mặc gia một trận.
Mặc lão phu nhân thấy Nhị nhi tức sắp gây họa, vội kéo sang một bên.