"Chuyện Hồ mỗ dị nghị gì, chỉ là..."
Lúc chuyện, ánh mắt Hồ Thông vô thức liếc về phía Mạnh Hoài Ninh, nguyện xin Mạnh đại nhân xác thực việc bồi thường từ tiệm thuyền .
Ai ngờ, Mạnh Hoài Ninh cũng liếc , chỉ chăm chú chén trong tay, thần sắc ngẩn ngơ.
Cho dù Hồ Thông , Mặc Cửu Diệp cũng thể rõ tình hình mắt của .
"Hồ đại ca cần lo lắng. Ta thể cho mượn chút ngân lượng , giúp an cư tại thôn Tây Lĩnh."
Trong túi Hồ Thông một xu bạc nào, lúc tiện giữ lòng thanh cao phù phiếm.
Phạm Khắc Hiếu
"Đã như , Hồ mỗ xin khách sáo với Cửu công tử nữa. Nếu Hồ mỗ may mắn thể lấy bồi thường của tiệm thuyền, sẽ lập tức trả . Nếu thể, cũng bản lĩnh thủ công, chỉ cần cấp cho chút thời gian, chắc chắn thể trả bộ ngân lượng."
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm đang cầm giữ vật tư của hai quốc khố, bận tâm chút bạc lẻ ?
Bọn họ sở dĩ nguyện ý giúp Hồ Thông, là vì trọng dụng thủ nghệ và nhân phẩm của .
Có thể , hai điều thiếu một cũng thành.
"Hồ đại ca cần cân nhắc quá nhiều, cứ an tâm lập nghiệp ở thôn Tây Lĩnh là ."
Tạm thời sắp xếp xong chuyện của Hồ Thông, mấy cùng hàn huyên thêm đôi chút.
Khoảng nửa canh giờ , Hách Tri Nhiễm cảm thấy chút bồn chồn, khó an tọa. Bỗng nhiên, một vị quan sai hoảng hốt xông , thậm chí quên cả phép gõ cửa vì quá lo lắng.
"Đại nhân, ! Chủ tiệm thuyền dùng độc. Khi Mặc bộ đầu dẫn chúng tiến hành bắt giữ, cổng sân thể bước , mấy đầu trúng độc ngã gục."
Mạnh Hoài Ninh thì phủi áo phắt dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-675.html.]
"Cái gì? Ngươi chủ tiệm thuyền dùng độc? Thuộc hạ của chúng thế nào ?" Điều để tâm nhất lúc là sinh mệnh của các bộ khoái.
Quan sai lau mồ hôi trán, tiếp tục bẩm báo: "Mấy đầu hôn mê, Mặc bộ đầu cũng chút choáng váng."
Lần , đến lượt Mặc Cửu Diệp cảm thấy chấn động.
Bát ca thoát hiểm trong gang tấc, tuyệt đối thể để kẻ tổn hại nữa.
Huống hồ, và Hách Tri Nhiễm đều suy nghĩ giống , tiệm thuyền ở Doãn thành, thể chỉ là những kẻ cầm đầu, phần lớn đều là đám lưu manh giang hồ ít học.
kẻ am tường độc thuật, cả gan dùng độc đối phó với quan sai, chắc chắn đám giang hồ lưu manh thể .
Thông qua phân tích ngắn ngủi, bọn họ đều kết luận đầu tiệm thuyền thực sự phi phàm.
Chuyện quá khẩn cấp, Mặc Cửu Diệp dậy với Mạnh Hoài Ninh: "Mạnh , xin phép qua đó xem xét tình hình ngay.”
Hách Tri Nhiễm Mặc Cửu Diệp lo lắng an nguy của Bát ca, nhưng tinh thông độc thuật, cứ thế xông tới dễ rơi hiểm cảnh.
Nàng cũng dậy theo: "Phu quân, đưa cả ."
Lúc Hách Tri Nhiễm chuyện, ánh mắt vô cùng kiên định.
Lần , Mặc Cửu Diệp cần suy nghĩ từ chối.
"Không , hiện tại nàng đang mang thai, thể để nàng mạo hiểm."
Hách Tri Nhiễm theo bản năng thoáng qua bụng của , chính xác, lúc nàng thể quá lộ liễu, phô trương bản lĩnh.
Suy nghĩ một lát, nàng theo Mặc Cửu Diệp cùng khỏi cửa lớn huyện nha. Tại chỗ rẽ ai, nàng giao cho Mặc Cửu Diệp một chiếc khẩu trang phòng độc tàng hình.
Thứ là vật phẩm dùng một duy nhất, vô cùng mỏng nhẹ. Đây là vật phẩm trong kho quân dụng y tế của nàng, từng sử dụng trong lúc thi hành nhiệm vụ, mục đích là ngăn ngừa độc khí xâm nhập cơ thể qua đường hô hấp.