"Thì là , y thuật của hiền quả nhiên cao siêu. Hôm nay tỉnh dậy cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm hơn nhiều, chứng đau đầu choáng váng cũng thuyên giảm."
Quả nhiên, Mặc Cẩn Niên tin tưởng.
Hắn nhớ , khi châm cứu, quả thực một cảm giác buồn ngủ ập đến. Chẳng trách, bên ngoài ồn ào đến thế mà hề .
Mặc Cẩn Niên cảm thấy thể còn gì đáng lo, nghĩ thể để một nữ nhân như vất vả đ.á.n.h xe.
"Cửu , , cơ thể hiện khỏe , hãy để hai cầm cương."
"Được. Nếu Lục ca khỏe mạnh, Nhiễm Nhiễm hãy trong xe nghỉ ngơi ."
Mặc Cửu Diệp mấy ngày nay cảm thấy vô cùng xót xa. Nếu vì thuận lợi thoát khỏi Nam Cương, quyết sẽ để thê tử đang m.a.n.g t.h.a.i chịu khổ cực như .
Hiện giờ tạm thời thoát khỏi hiểm cảnh, việc đ.á.n.h xe tất nhiên thể giao cho Lục ca.
Hách Tri Nhiễm hiện tại thể tiết lộ bí mật . Tuy m.a.n.g t.h.a.i phản ứng lớn, nhưng việc đường suốt đêm khiến nàng cảm thấy thể kiệt sức.
"Vậy xin đa tạ Lục ca."
Hách Tri Nhiễm dứt lời bèn trong xe. Nàng quả thực cần nghỉ ngơi cho thật lúc .
Lan Nhi và Ngọc Nhi cũng vô cùng hiểu chuyện. Thấy nàng tiến , hai vội vàng nhường chỗ.
"Cửu phu nhân, sắc mặt hình như tái nhợt, chắc là do mệt mỏi vì đường suốt đêm. Người mau xuống nghỉ ngơi ạ, chuyện gì cứ sai bảo nô tỳ."
Lan Nhi , lấy chiếc chăn dày cẩn thận đắp lên Hách Tri Nhiễm.
Cơm Nắm lanh lợi vai chủ nhân, ngừng cọ xát nũng.
Hách Tri Nhiễm vỗ vỗ lên cái đầu nhỏ mềm như nhung của nó: "Cơm Nắm ngoan, để nghỉ ngơi một lát."
Cơm Nắm thấy chủ nhân mệt mỏi, khe khẽ "Ừm" một tiếng ngoan ngoãn ngủ bên cạnh nàng.
Xe ngựa tiếp tục tiến về phía , dọc đường qua các thị trấn cũng cần trốn tránh. Buổi tối dừng chân tại khách điếm nghỉ ngơi, ban ngày tiếp tục hành trình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-655.html.]
Mười ngày đó, đoàn cuối cùng cũng thuận lợi tiến thành Đại Thuận.
Xe ngựa chầm chậm chạy về hướng thôn Tây Lĩnh. Vừa đến thôn, chợt thấy tiếng la hét ồn ào.
"Quan gia, những lời tiểu nhân đều là sự thật. Nếu ngài tin, thể tự đến Mặc gia kiểm tra thì sẽ rõ."
"Hừ! Mặc gia mà ngươi cũng dám x.úc p.hạ.m ư? Ta thấy Thôi gia các ngươi quả thực yên tại Doãn Thành nữa ."
"Quan gia, Mặc lão Cửu cùng thê tử hơn nửa tháng lộ diện. Ngài xem, nếu bọn họ trốn khỏi thành, cớ gì vắng mặt lâu đến ?"
Phạm Khắc Hiếu
Vừa thấy kẻ nhắc đến Mặc gia, Mặc Cửu Diệp theo bản năng thúc ngựa tăng tốc.
Tiến gần, mới thấy rõ, thì là hai của Thôi gia đang dẫn theo vài tên quan sai tiến trong thôn.
Nghe rõ đoạn đối thoại, Mặc Cửu Diệp lập tức nhận . Thôi gia vì lòng hận thù, phát hiện và Nhiễm Nhiễm vắng mặt nửa tháng, âm thầm báo quan phủ.
Bởi lẽ, phạm nhân lưu đày nếu ân xá của Hoàng thượng, cả đời sẽ thể rời khỏi vùng đất .
Mục đích Thôi gia mượn cơ hội để trả thù đây mà...
Nghe thấy tiếng vó ngựa dồn dập phía , đám quan sai ngoảnh đầu .
Mặc Cửu Diệp nhận Mã Tuấn Sơn.
"Quan gia đang tới thôn Tây Lĩnh việc cần xử lý ?"
Mã Tuấn Sơn thấy Mặc Cửu Diệp, mặt bỗng lộ vẻ vui mừng: "Thì là Cửu gia. Người đang ?"
Trong lúc chuyện, Mã Tuấn Sơn còn quên trừng mắt lườm nguýt hai kẻ Thôi gia.
Người của Thôi gia trông thấy Mặc Cửu Diệp thì lập tức căng thẳng tột độ.
Bọn bao vây Mặc gia theo dõi nhiều ngày, vốn dĩ thấy phu thê Mặc Cửu Diệp , bây giờ mới dám báo quan để trả thù cho gia tộc.
Ngờ , bọn mời quan mãi mới chịu đến, kết quả đương sự xuất hiện. Chẳng đây là tự rước họa ?