Phải rằng đầu óc của Tư Manh quả thực phản ứng mau lẹ, vì sự an của bản , lão tình nguyện vứt bỏ con Tiểu cổ quý giá đến như thế.
Con Tiểu cổ lão dùng thủ đoạn đặc biệt nuôi dưỡng, từ nhỏ cho ăn các loại độc dược, dùng cách để lợi dụng trùng cổ khống chế d.ư.ợ.c nhân.
Sau khi thi triển cổ thuật, Tư Manh lộ vẻ đau đớn.
Chẳng còn cách nào khác, nửa năm gần đây lão cảm thấy chuyện đều thuận lợi, phái tìm Ngũ lang Mặc gia đến giờ vẫn bặt vô âm tín.
Kẻ phái Tây Bắc điều tra Mặc Cửu Diệp cũng hề gửi bất kỳ tin tức nào.
Tháng bảy năm là kỳ hạn cuối cùng để lão báo thù cho Manh Nhi, bây giờ Mặc gia còn nhiều thiếu niên lang phiêu bạt bên ngoài như thế, hôm nay tổn thất thêm một Mặc Cẩm Niên.
Nhất thời, tâm trạng Tư Manh trùng xuống, lão thầm thề rằng, nhất định tăng thêm nhân thủ, tuyệt đối đạt mục đích.
Trước mắt, lão thể tiếp tục nán Nam Cương, chỉ đến Đại Thuận mới tạm thời an .
Sau khi đau đớn cất Mẫu cổ trong bình sứ, Tư Manh nhanh chóng chạy về hướng Đại Thuận.
Phải rằng sự quyết đoán và tàn nhẫn của Tư Manh tạm thời bảo vệ tính mạng của lão...
Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp lập tức đuổi theo Tiểu cổ sâu trong rừng cây.
Tiểu cổ vốn đang cấp tốc đuổi theo Mẫu cổ bỗng nhiên dừng phắt , hung hăng đ.â.m sầm gốc cây lớn.
"Không , Tiểu cổ tự sát!" Mặc Cửu Diệp thấy sự khác thường, vội vàng hô to.
Tiếc rằng động tác của vẫn chậm một bước, cơ thể Tiểu cổ hung hăng đ.â.m cây lớn, đó nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Tình huống , cả và Hách Tri Nhiễm đều lấy gì xa lạ.
Bởi lẽ, cả hai từng qua ít sách cổ thuật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-638.html.]
Hai kết luận, kẻ mặc áo trắng chạm trán đường chính là cổ sư đang nuôi dưỡng Mẫu cổ.
Lão lo lắng sẽ Tiểu cổ tìm tung tích, nên đành chọn cách cho Tiểu cổ tự sát, như sẽ khó để truy tìm lão.
Mặc Cửu Diệp nắm chặt tay, nghiến răng thốt: "Quả thực quá gian xảo."
Hách Tri Nhiễm cũng cảm thấy đáng tiếc, khó khăn lắm mới chút manh mối, cắt đứt giữa chừng như thế . Sau truy tìm kẻ giữ Mẫu cổ, quả thực khác gì mò kim đáy bể.
Việc xảy đương nhiên là do nàng và Mặc Cửu Diệp suy xét chu đáo mới dẫn đến kết cục .
"Manh mối đứt, nghĩ lão thể trú ẩn trong mật thất của Nam Cương Hoàng đế, chắc chắn y rõ phận của lão. Trước khi trời sáng, chúng hãy thử tra hỏi Nam Cương Hoàng đế, ít nhất cũng coi như chút thu hoạch."
Mặc Cửu Diệp gật đầu: "E rằng, chỉ còn cách thôi."
Tuy Tiểu cổ đ.â.m cây tự sát, Hách Tri Nhiễm cũng định bỏ qua cái xác của nó.
Phạm Khắc Hiếu
Sau , các d.ư.ợ.c nhân nơi đây thể dùng nó để điều chế t.h.u.ố.c giải độc.
Do đó, nàng nhận lấy chiếc bình từ tay Mặc Cửu Diệp, cẩn thận đặt Tiểu Cổ bên trong.
Hai ngược theo lối cũ trở về Hoàng cung Nam Cương.
Mặc Cửu Diệp theo nàng thẳng đến cung điện của Hoàng đế Nam Cương.
Bên ngoài tẩm cung, cấm vệ canh gác nghiêm ngặt, nhưng tất cả đều khó Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm.
Hai giải quyết cấm vệ bên ngoài, cùng tiến tẩm cung của Hoàng đế Nam Cương.
Có lẽ do vài ngày gần đây Nam Cương xảy nhiều biến cố, Hoàng đế Nam Cương màng việc sủng hạnh phi tần, chỉ một chiếc giường lớn.
Mặc Cửu Diệp căm hận Hoàng đế Nam Cương thấu tận xương tủy, nếu do khởi xướng việc tấn công Đại Thuận, nam nhi Mặc gia cũng lâm cảnh tan tác.