Triệu tộc trưởng giải thích: "Đối với thôn dân ở thôn Tây Lĩnh , tất cả củi đốt đều đến từ dãy núi Tây Sơn. Vào các mùa xuân, hạ và thu, sẽ lên núi để săn b.ắ.n hoặc hái một loại rau rừng để thỏa mãn cơn đói.
Nếu ngươi mua ngọn núi , chẳng là đang đẩy những như chúng đây đường cùng ?"
Hách Tri Nhiễm thực sự nghĩ tới những lời Triệu tộc trưởng .
Cho dù nghĩ tới, nàng cũng sẽ cách giải quyết hơn.
để mua ngọn núi , nàng xem xét một cách cẩn trọng hơn.
“Triệu tộc trưởng, nếu như chỉ mua một phần ngọn núi, để một phần cho các ngươi thì ?
Hơn nữa, còn mua từ xứ lạ một giống lương thực đặc biệt. Loại lương thực chỉ cho năng suất cao, mà khi thu hoạch, phần cây còn cũng thể dùng củi đốt."
Nhớ đến kiếp nàng theo quân đội đến nông thôn để trải nghiệm cuộc sống, bách tính ở đó đốt lõi ngô và cây ngô để chống rét.
Người dân ở đó rằng miễn là họ trồng đủ ngô trong nhà thì họ sẽ lo đến việc củi đốt suốt mùa đông.
Nói cách khác, nếu những thôn dân thể tin tưởng nàng, nàng thể bán cho họ những hạt giống bắp ngô sản xuất ở trong gian, để trong thôn đều trồng loại lương thực năng suất cao .
Nàng tin rằng, chỉ cần họ trồng thử một , là sẽ nhận giá trị thật sự của loại cây .
Trong tâm tưởng Hách Tri Nhiễm, tuy rằng bột ngô sánh với bột mì, nhưng ưu thế của nó ở năng suất sản lượng cao. Hơn nữa, nó còn thơm ngon gấp bội phần so với loại bột thô tục khiến nghẹn cổ họng đang thịnh hành ở thời đại .
Trên đường , nàng cũng nhận thấy ở Đại Thuận vương triều , cách giữa giàu và nghèo quả thực quá mức cách biệt. Số ít thì của cải dồi dào, thể là phú giáp một phương, trong khi đại đa bách tính chịu cảnh cơm đủ no, áo đủ mặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-499.html.]
Cũng như những cư dân ở thôn Tây Lĩnh , đây, Thôi gia chỉ giàu sung túc mà còn ngang nhiên chèn ép, giẫm đạp lên hai gia tộc Triệu, Chu còn .
Nhìn xem hai nhà Triệu, Chu mà xem, y phục hầu hết đều là vải thô chắp vá, tinh thần cùng thể trạng đều thể sánh với nhà Thôi gia. Có thể thấy, cuộc sống của nhà Triệu, Chu gian nan khốn khổ đến nhường nào.
Nghe Hách Tri Nhiễm như , hai vị tộc trưởng . Bọn họ đều Mặc gia nền tảng thâm sâu, nhưng bọn họ cả đời trồng trọt cũng từng qua loại lương thực cho sản lượng cao đến thế .
Triệu tộc trưởng ngờ vực hỏi: "Lão Cửu gia, ngươi chắc rằng lời vị khách nước ngoài là lời lừa gạt chăng?"
Người sống cả đời bằng nghề trồng trọt như ông, sự nghi ngờ như cũng gì đáng trách.
Đối với một nữ tử đầy hai mươi xuân xanh, từng trải việc đồng áng như nàng, lời giải thích dù hoa mỹ đến cũng khó lòng thuyết phục đời.
Phạm Khắc Hiếu
Vì , loại sự tình chắc chắn dựa sự thật, thể chỉ bằng lời.
"Hai vị tộc trưởng, sang xuân, sẽ tiến hành gieo trồng loại cây lương thực tại đây. Đợi đến kỳ thu hoạch, hai vị tự kiểm nghiệm, xem xét kết quả đưa quyết định cũng muộn."
Có thể thấy, hai vị tộc trưởng chẳng hề đặt tâm trí loại cây trồng năng suất mà Hách Tri Nhiễm đề cập.
"Được , tiên chúng cứ đợi xem thành quả của ngươi thế nào tính tiếp."
Hiển nhiên, giọng điệu của Triệu tộc trưởng chỉ mang tính chất chiếu lệ. Hách Tri Nhiễm vốn cần nợ ân huệ của bất kỳ ai, bởi giao dịch dựa khế ước ràng buộc. Nếu nàng mua ngọn núi , nàng chẳng chủ động chia sẻ giống cây quý giá như .
Dù nữa, nàng quyết chí mua bằng dãy núi, dẫu chỉ vì một phần trách nhiệm với những thôn dân , nàng vẫn kiên quyết thực hiện.
Nhìn sắc trời ngả về giữa trưa.