Lưu Đày Cũng Không Gục: Thần Y Trở Mình Làm Vương - Chương 464

Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:37:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Không , thể tìm tộc trưởng giúp đỡ, nhờ ông mượn cho một ít bàn ghế trong thôn.

 

Lò than cũng dễ xử lý, mùa đông Tây Bắc giá rét, chắc chắn trong nhà những thôn dân ít nhất cũng sẽ chuẩn một cái."

 

Mặc Cửu Diệp hề bừa bằng lời đoán mò.

 

Lúc y lãnh binh đ.á.n.h trận, cũng tiếp xúc nhiều với dân chúng vùng biên ải.

 

Những bách tính sinh hoạt giàu đủ ở nông thôn , vì kế sinh nhai, nhiều sẽ tự đốt than củi, đó bán cho những gia đình giàu trong thành để kiếm tiền.

 

Phạm Khắc Hiếu

Hơn nữa, hôm qua khi Mặc Cửu Diệp theo hai vị tộc trưởng xem nhà thì chú ý, trong sân nhiều hộ thôn dân đều lò than giản dị.

 

Điều đủ để chứng minh, ở đây chắc chắn than củi.

 

Hách Tri Nhiễm xong lời của y, khuôn mặt vốn đang ủ ê lập tức giãn , nở nụ tươi rói.

 

"Mặc Cửu Diệp, thật thông minh, nghĩ tới điều chứ?"

 

Mặc Cửu Diệp thấy nàng nở nụ , y xoa xoa đầu nàng, giọng tràn ngập sự cưng chiều: "Được , nàng cứ ngoan ngoãn chờ ở nhà, chuyện giao cho xử lý."

 

Nói xong, Mặc Cửu Diệp lập tức rời khỏi nhà.

 

Vấn đề khó khăn giải quyết, Hách Tri Nhiễm về phòng bếp tiếp tục bận rộn.

 

Lần sẽ là nàng tay nấu tôm hùm hấp tỏi băm và tôm tít cay tê. Đây là đầu tiên các tẩu tẩu thấy hai loại nguyên liệu nấu ăn , ban đầu thấy hình dạng to lớn của tôm hùm vẫn sợ hãi. Không ngờ Cửu mà c.h.é.m nó thành hai nửa chỉ trong một nhát dao...

 

Hách Tri Nhiễm chú ý vẻ mặt kinh ngạc của các tẩu tẩu, tự cúi đầu việc. Hách Tri Nhiễm chuẩn xong tỏi băm từ lúc các tẩu tẩu đang bận rộn, còn nước sốt cho tôm tích cũng pha chế xong từ sớm.

 

Nàng nhanh chóng rải đều tỏi băm lên tôm hùm, lập tức cho nồi hấp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-464.html.]

 

Ngay đó, Hách Tri Nhiễm đến một lò bếp khác, bắt đầu xào tôm tít ngay mặt .

 

Không lâu , mùi hương cay nồng nàn nàn tỏa , thậm chí còn luồn qua khe cửa bay xa.

 

Bát tẩu dùng sức hít mũi một cái, miệng tấm tắc khen ngợi.

 

"Tuy Cửu món gì, song hương vị dẫn dụ hết cả thảy phàm tâm tham ăn của ." Nhị tẩu đùa cợt: "Nhìn xem, Bát nhà chúng tái phát chứng bệnh háu ăn cố hữu."

 

Tiếng rộ lên khắp sân... Ngay khi hai món hải sản khỏi nồi, một tràng tiếng bước chân dồn dập truyền đến từ ngoài cổng.

 

Hách Tri Nhiễm theo các tẩu tẩu ngoài kiểm tra.

 

Chỉ thấy Mặc Cửu Diệp nhất, cùng với một thôn dân khác, cả hai đang khiêng chiếc bàn tròn lớn nhất. Theo là mấy thôn dân, mỗi tay xách nách mang hai chiếc ghế.

 

Người cuối cùng là Chu tộc trưởng, do tuổi cao nên khiêng bàn ghế nặng nhọc, mà chỉ xách theo một túi than củi trong tay.

 

Vị tộc trưởng còn kịp bước sân, nhịn cất lời hỏi: "Lão Cửu, trong nhà ngươi đang nấu món gì ngon , thơm lừng hơn cả món ăn từ tửu quán trong thành?"

 

Mặc Cửu Diệp mỉm , giải thích đôi chút: "Ha ha... Chắc là nội tử chế biến một ít tôm sú cùng tôm tít."

 

"Tôm sú? Tôm tít?" Chu tộc trưởng quả nhiên vô cùng kinh ngạc.

 

Lão vốn là Doãn Thành, sống hơn nửa đời ở đây, lẽ nào hải sản là gì?

 

Chỉ điều, đối với dân chúng nơi đây, hai loại hải vật chẳng hề hấp dẫn. Nếu trong nhà thực sự đủ miếng ăn, e rằng chẳng ai buồn ăn tôm sú tôm tít.

 

, thuở niên thiếu vì mất mùa đói kém, lão cũng từng ăn vài . Loài vật chỉ vỏ cứng, ăn còn dễ đ.â.m miệng, quan trọng nhất là mùi tanh vô cùng nồng nặc.

 

"Không thể nào, tôm sú và tôm tít từng ăn , tuyệt mùi vị thơm ngon như thế !"

 

Loading...