Mặc Cửu Diệp chủ động sắp xếp lều trại, cùng dùng qua điểm tâm.
Vừa đặt đũa xuống, Bành Vượng tìm tới.
Đầu tiên hỏi thăm thể Mặc Sơ Hàn, đó chút khó xử thoáng qua xe la của bọn họ.
“Mặc , , hai ngày nữa, chúng sẽ qua khu vực hồ muối.
Hồ muối cầu, qua sông chỉ thể thuyền. Xe la của sợ là thể mang theo .
Dù cũng là tốn bạc mua , vứt bỏ thì đáng tiếc, hôm nay lúc qua thành trấn, các ngươi tự thanh lý ở các trang trại gia súc !"
Nếu là đêm qua, Hách Tri Nhiễm nhất định sẽ thanh lý xe la theo đề nghị của Bành Vượng.
mà hiện tại nàng gian nông trường lớn như , trực tiếp cất giữ xe la thu là .
Dù bí mật chỉ nàng và Mặc Cửu Diệp , nàng tự nhiên đáp lời Bành Vượng.
"Bành đại ca yên tâm, hôm nay chúng sẽ thanh lý xe la ."
Bành Vượng tới chính là để nhắc nhở việc , khi đạt mục đích, lập tức thu xếp đội ngũ tiếp tục khởi hành.
Vì để bọn họ cơ hội thanh lý xe la, hôm nay nhiều đội ngũ chỉ chạy nửa canh giờ đường, trực tiếp tiến trong trấn nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm , Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp cùng mang theo xe la ngoài.
Bên ngoài là thanh lý xe la, thực tế là thu nó gian.
Hách Tri Nhiễm thuận tiện mua một ít t.h.u.ố.c bổ cho Mặc Sơ Hàn ở trung tâm thương mại Đào Bảo Bảo, còn mua thêm một ít hoa quả theo mùa cho nhà ăn.
Hai trở khách điếm, đám Bành Vượng chờ đợi, chỉ còn chờ hai trở về là thể khởi hành thẳng tiến đến khu vực hồ muối.
Dựa theo kế hoạch của Bành Vượng, đội ngũ lúc trời tối, thể đến thị trấn phụ cận hồ muối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-308.html.]
Phạm Khắc Hiếu
Ở đây khác với những nơi khác.
Diện tích thủy vực hồ muối lớn, bao phủ ba châu phủ, cũng là yếu đạo giao thông đường thủy phồn hoa bậc nhất của Đại Thuận vương triều.
Tên như ý nghĩa, hồ muối cũng là nơi sản xuất muối ăn chủ yếu của Đại Thuận vương triều.
Bởi , lượng thương nhân lui tới nơi cũng vì thế mà vô cùng đông đúc.
Nơi phồn hoa như thế, vốn tưởng rằng Bành Vượng sẽ mang theo bọn họ nghỉ ngơi tại khách quán cao cấp.
Điều ngờ tới chính là Bành Vượng dẫn theo bọn họ tới một rừng cây nhỏ bên ngoài trấn.
Đám quan sai hiển nhiên tập mãi thành thói quen, kêu gọi đều tự tìm kiếm vị trí thích hợp để nghỉ ngơi.
Hách Tri Nhiễm vô cùng khó hiểu, đó liền hỏi một quan sai ở gần .
"Quan gia, mới ngang qua thấy ít khách điếm, vì chúng nghỉ ngơi ở nơi rừng cây ?"
Quan sai thở dài.
"Chắc đây là đầu tiên cô nương tới nơi nên điều . Vùng hồ muối phồn hoa, khách điếm luôn chật kín , giá cả cũng vì thế mà đắt đỏ vô cùng. Địa phương khác một trăm văn là thể ở gian phòng một đêm, ở chỗ ít nhất ở cũng hai lượng bạc."
Đối với việc , Hách Tri Nhiễm ngược cảm thấy gì bất thường, giống như sự khác biệt về giá cả giữa những đô thành lớn và các tiểu trấn ở kiếp .
Tuy rằng trong gian của nàng nhiều bạc, nhưng cũng cần thiết khoe khoang sự giàu ở chỗ .
Bởi , nàng thản nhiên tiếp nhận sự sắp xếp của Bành Vượng.
Vốn tưởng rằng quan sai giải thích xong sẽ bận rộn công việc của , ai ngờ, tiếp tục kể thêm một chuyện khác.
"Lần chúng tới đây , đại đa khách quán và tửu lâu ở đây đều trong tay một hộ thương gia họ Đường.