Lưu Đày Cũng Không Gục: Thần Y Trở Mình Làm Vương - Chương 262

Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:33:22
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Điều khiến nàng kinh ngạc hơn là Phí Nam Vũ chủ động đề xuất việc loan tin Mặc Cửu Diệp và Kì Vương hiềm khích ngay khi hồi kinh. Cứ như , nàng cùng Mặc Cửu Diệp chẳng cần hao tâm tổn trí nhờ vả thêm nữa.

 

Hách Tri Nhiễm dâng lên lời cảm tạ chân thành:

 

"Đa tạ Phí lo nghĩ chu cho Mặc gia. Ta xin mặt thể Mặc gia, ghi nhớ ân đức của ngài."

 

Phí Nam Vũ nhanh chóng đỡ nàng dậy.

 

"Mặc phu nhân khách sáo . Nếu về ân đức thì đó ngài tay cứu Nam Vũ, hôm nay giúp một chuyện lớn như , nên lời cảm tạ mới đúng."

 

Hai lễ phép chào , thấy trời muộn, Hách Tri Nhiễm lời tạm biệt.

 

Còn việc sắp xếp đống d.ư.ợ.c liệu Đông y và ngân phiếu thế nào là việc của Phí Nam Vũ.

 

Quay trở xe la, nàng kể qua về tình huống nãy cho Mặc Cửu Diệp , đó Hách Tri Nhiễm liền điều khiển xe la khởi hành.

 

Vì e ngại động đến vết thương của Mặc Cửu Diệp, tốc độ xe la cũng chẳng dám quá nhanh.

 

Đi chừng mười dặm đường, Hách Tri Nhiễm cảm thấy nơi đây an , mới đưa Mặc Cửu Diệp trong gian để tĩnh dưỡng thương thế.

 

Cho đến khi nhật lạc tây sơn, nàng mới dừng xe nghỉ ngơi.

 

Nàng chọn một vị trí kín đáo, đảm bảo an , đó mua cho con la ít rơm cỏ mới tiến gian riêng.

 

Cứ thế, ban ngày Hách Tri Nhiễm một đ.á.n.h xe la, tối đến tiến gian để nghỉ dưỡng. Sau sáu ngày liên tục xe, Mặc Cửu Diệp đoán rằng họ sắp đuổi kịp đoàn lưu đày .

 

Phạm Khắc Hiếu

Đến lúc , Hách Tri Nhiễm mới chính thức trở về phận thực sự của .

 

Các vết khâu Mặc Cửu Diệp cắt chỉ, thương thế khỏi hẳn, phục hồi như lúc ban đầu.

 

Chàng kiên quyết đòi Hách Tri Nhiễm cầm cương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-262.html.]

 

Nàng cự tuyệt, dứt khoát xuống bên cạnh , yên vị thưởng ngoạn phong cảnh cổ đại phong phú, tươi .

 

Trước lúc chạng vạng tối, cuối cùng hai cũng thấy bóng dáng của đoàn lưu đày.

 

Hách Tri Nhiễm thầm tính toán, nàng thể mua chút hoa quả quý hiếm mà nhà từng thưởng thức từ gian ngoài, đồng thời mua thêm vài loại quả thường thấy trong thời để biếu tặng các quan sai, xem như chút tâm ý cảm tạ ơn nghĩa của bọn họ.

 

bản nàng và Mặc Cửu Diệp rời khỏi đoàn lưu đày lâu, nếu quan sai ngầm cho phép, e rằng họ bẩm tấu chuyện lên triều đình, tai họa khó lường.

 

Thấy Hách Tri Nhiễm chuẩn xong xuôi, Mặc Cửu Diệp điều khiển xe lừa tăng tốc, chỉ thoáng chốc đuổi kịp đoàn lưu đày.

 

Vị quan sai ở phía thấy cỗ xe lừa, nhất thời há hốc miệng kinh ngạc.

 

Vị quan sai kiêng nể chạy vượt lên phía , lớn tiếng hô hoán: "Thủ lĩnh, Mặc Cửu Diệp trở về ..."

 

Mặc Cửu Diệp ghìm xe lừa chạy chậm , dần dần tiến đến vị trí của gia tộc họ Mặc.

 

Cùng lúc , Bành Vượng cũng tiếng hô của quan sai, phương hướng trở về vặn đối diện với đội ngũ nhà họ Mặc.

 

Điều đầu tiên Mặc Cửu Diệp là gật đầu chào hỏi Bành Vượng một cái, đoạn lập tức tiến đến mặt Mặc lão phu nhân, quỳ sụp xuống.

 

"Nhi tử bất hiếu, khiến Mẫu bận tâm." Vừa , trịnh trọng cúi đầu hành lễ với Mặc lão phu nhân.

 

Mặc lão phu nhân lệ nóng lưng tròng, bước nhanh về phía Mặc Cửu Diệp, dang tay đỡ dậy.

 

Bà nức nở : "Trở về là phúc lớn , trở về là may mắn ..."

 

Nhìn thấy khung cảnh đoàn tụ cảm động như , các tẩu tử cũng ngừng lau nước mắt.

 

Mặc Hàm Nguyệt thì càng thêm khoa trương, lao lòng Hách Tri Nhiễm mà bật nức nở.

 

"Cửu tẩu, cuối cùng hai cũng trở , ngày nào Hàm Nguyệt cũng lo lắng cho hai mà ngủ cũng yên giấc... hu hu hu...

 

 

Loading...