Đồng thời, biểu cảm khuôn mặt cũng bởi vì cơn đau bất thình lình mà nhe răng trợn mắt, trông vẻ dữ tợn.
Nhìn biểu cảm thống khổ của Chu Lão Bát, trong đầu Hách Tri Nhiễm lập tức hiện hình ảnh Mặc Cửu Diệp thương nặng.
Bụng một vết thương sâu hoắm như thế, mà vẫn thể mặt đổi sắc nhảy xuống vách núi sâu cùng nàng.
Nếu hai kịp thời trốn gian, e là Mặc Cửu Diệp chỉ thể liều bảo vệ nàng bình an rơi xuống đất.
Thậm chí, khi hôn mê, cũng từng nhăn mặt một chút nào.
Nghĩ đến đây, Hách Tri Nhiễm hiểu vì cảm thấy mặt nóng ran.
Trong lúc nàng đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ của bản , Chu Lão Bát cất lời.
"Sao thấy Mặc Cửu Diệp cùng ngươi?"
Hách Tri Nhiễm vội vàng thu tâm tư.
"Hắn thương, di chuyển bất tiện. Ta định tìm lối sẽ đón ."
Nghe , Chu Lão Bát cố gắng dậy.
"Ta lối . Ta sẽ giúp ngươi đưa ngoài."
Mặc Cửu Diệp đang ở trong gian, Hách Tri Nhiễm thể để Chu Lão Bát theo nàng ?
"Ngươi cũng thương, tiên giúp ngươi cố định vết thương . Một đón là ."
Nói xong, Hách Tri Nhiễm tìm mấy cành cây dài bằng , dùng dây leo cố định chỗ thương của Chu Lão Bát.
Làm xong xuôi, để cho Chu Lão Bát cơ hội cùng, Hách Tri Nhiễm đầu bước nhanh về hướng lúc nàng tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-246.html.]
Hách Tri Nhiễm nhanh. Khi chắc chắn rằng Chu Lão Bát theo, nàng lập tức tiến một sơn động gần đó, lắc tiến gian.
Vừa thấy nàng vương vãi m.á.u tươi, Mặc Cửu Diệp khẩn trương đến mức trái tim suýt nữa nhảy khỏi lồng ngực.
"Nàng thương ? Để xem xem."
Lúc , chẳng màng thẹn thùng, kéo Hách Tri Nhiễm thẳng phòng ngủ, định cởi xiêm y của nàng để kiểm tra một lượt.
Hách Tri Nhiễm dùng sức kéo tay .
"Ta , đây m.á.u của ."
Còn kịp đợi nàng giải thích rõ ràng, Mặc Cửu Diệp hỏi tiếp: "Lại gặp thích khách ư?" Có thể thấy lúc lo lắng cho Hách Tri Nhiễm đến mức nào.
Phạm Khắc Hiếu
Hách Tri Nhiễm Mặc Cửu Diệp lo lắng, liền nhanh chóng đáp: "Không hắc y nhân nào cả, chỉ là một con gấu đen thôi. Còn Chu Lão Bát, một tìm đến đây, mới gấu đen thương, để chờ cách đây xa."
Mới đầu, Mặc Cửu Diệp tin Hách Tri Nhiễm gặp gấu đen, tuy lòng còn thấp thỏm nhưng vì rõ bản lĩnh của nàng, cũng còn quá lo lắng.
Chỉ là thấy tên Chu Lão Bát, trong lòng tự chủ mà dấy lên một cỗ ghen tuông.
"Để tránh cho Chu Lão Bát nghi ngờ, bây giờ chúng thôi."
"Quần áo của rách . Ta giúp mua một bộ khác, đổi xong chúng sẽ ."
Nói đoạn, Hách Tri Nhiễm mở Taobao điện thoại, mua cho Mặc Cửu Diệp một bộ đồ màu đen gọn gàng.
Quần áo mới toanh, để tránh Chu Lão Bát nghi ngờ, Hách Tri Nhiễm cố ý khỏi gian, lau một chút tro bụi trong sơn động bôi lên y phục.
Như , cho dù là ai cũng thể manh mối gì.
Thời gian khẩn cấp, hai kịp suy nghĩ nhiều. Hách Tri Nhiễm tự tay giúp mặc xong bộ quần áo mới cùng rời khỏi gian.
Hách Tri Nhiễm rõ về vết thương của Mặc Cửu Diệp. Nàng , hiện tại tiện đường xa, hành động đều giới hạn bởi tốc độ chậm chạp; một khi cử động mạnh, miệng vết thương chắc chắn sẽ nứt toác. Bởi , việc nàng đỡ phu quân bước chỉ nhằm mục đích duy nhất là để Chu Lão Bát thấy tình trạng t.h.ả.m hại của .