Nghĩ đến nhà vẫn đang lo lắng sốt ruột cho bọn họ, hai quyết định việc rời khỏi nơi mới là quan trọng nhất lúc .
Lo lắng thương thế của Mặc Cửu Diệp tiện , Hách Tri Nhiễm quyết định để tạm thời ở gian, còn bản một ngoài tìm đường thoát.
Lúc đầu Mặc Cửu Diệp đồng ý, lo Hách Tri Nhiễm ở nơi hoang sơn dã lĩnh sẽ gặp nguy hiểm, ngay cả giúp sức cũng .
Hách Tri Nhiễm cam đoan với , một khi gặp nguy hiểm sẽ lập tức trốn gian.
Nghĩ đến sự huyền diệu của gian, Mặc Cửu Diệp mới đỡ lo phần nào. Dặn dò nàng nhất định chú ý an , mới miễn cưỡng đồng ý cho nàng rời .
Hách Tri Nhiễm khỏi gian, sờ soạng mấy hắc y nhân một nữa, lấy bộ của cải ít ỏi bọn chúng, đó mới theo hướng chúng đến.
Nàng tin rằng nơi đây ắt lối bên ngoài, nếu , đám hắc y nhân thể mò tới đây ?
Hách Tri Nhiễm rút thanh Thụy Sĩ đao để mở đường, dọc đường đề phòng bụi gai cào xước thể, đồng thời còn canh chừng rắn rết, côn trùng độc chân...
Quay thời điểm ban ngày.
Người Mặc gia gần như ngủ suốt một đêm.
Khi Bành Vượng hô hào đại bộ phận tiếp tục khởi hành, Mặc lão phu nhân là đầu tiên cự tuyệt.
"Quan gia Bành Vượng, con trai và con dâu sinh tử rõ, tuyệt đối thể rời ."
Phạm Khắc Hiếu
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-243.html.]
Các vị tẩu tẩu cùng Mặc Hàm Nguyệt thấy cũng tỏ ý, nếu đợi Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm trở về, các nàng nhất quyết rời , dù đ.á.n.h c.h.ế.t tại đây cũng chờ đợi.
Nể mặt Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm, thái độ của Bành Vượng đối với Mặc gia vẫn còn khá .
"Ta đồng ý với Chu Lão Bát để y tìm kiếm. Ba ngày chúng sẽ hội hợp. Ba ngày nữa, sống c.h.ế.t của bọn họ sẽ kết quả. Các ngươi ở đây chờ cũng chẳng đổi gì, bằng mau chóng khởi hành thôi."
Ai ngờ, lời lẽ của chẳng chút sức uy h.i.ế.p nào đối với nhóm nữ quyến Mặc gia. Nhóm nữ quyến do Mặc lão phu nhân cầm đầu nhất định chịu . Dù thấy roi của quan sai sắp sửa quật xuống , các nàng vẫn hề lùi bước.
Phương Truyền Châu và Tạ Thiên Hải một cái, đều bước tới bên cạnh Mặc gia.
Hai đầu tiên hành lễ cung kính với Bành Vượng.
Phương Truyền Châu trang nghiêm cất lời: "Quan gia, Mặc gia đường ân với gia đình , từng qua, đời nguyện dốc hết sức lực phụng sự Mặc gia. Hiện tại phu thê bọn họ sống c.h.ế.t rõ, chúng cũng nguyện ý chờ cùng với Mặc gia.”
Tạ Thiên Hải cũng tiến lên, tỏ rõ thái độ dứt khoát: “Quan gia, Tạ gia chúng cũng quyết tâm cùng tiến cùng lui với Mặc gia.”
Hành nghề áp giải phạm nhân nhiều năm, Bành Vượng vẫn là đầu gặp sự việc thế . Sự phẫn nộ trong lòng nhất thời đám kích động. Hắn đoạt lấy roi mây từ tay Trương Thanh, hung hăng quất lên Tạ Thiên Hải và Phương Truyền Châu.
Mặc lão phu nhân thấy bọn họ vì chuyện nhà mà phạt, lập tức chạy đến che chắn mặt hai . Các nữ quyến Mặc gia theo bà cũng đồng thời chắn phía Tạ Thiên Hải và Phương Truyền Châu. Cùng lúc đó, Phương gia và Tạ gia đều lao tới, chuẩn chống cự quan sai. Ngược , những Hà gia ở xa xa, vẻ cao cao tại thượng như thể chuyện chẳng liên quan gì đến .
Trong lòng Bành Vượng những phạm nhân thật sự quyết tâm. Cho dù lệnh cho tất cả quan sai cùng động thủ, chỉ sợ cũng thể lay chuyển quyết tâm ở của bọn họ.