Mặc Cửu Diệp tuy rõ căn nguyên lời dặn dò của Hách Tri Nhiễm, song dựa những sự việc xảy , tuyệt đối tin chắc rằng, phàm là lời nàng , phần lớn đều chuẩn xác sai lệch. Bởi , gật đầu thật mạnh, tỏ ý ghi nhớ.
Bọn họ tiến đến gần. Bành Vượng cùng Mạnh Hoài Ninh hàn huyên vài câu, đó giới thiệu Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm với vị quan chức .
Mạnh Hoài Ninh đối với Mặc Cửu Diệp hề xa lạ. Chiến thần lẫy lừng uy danh vang vọng khắp Đại Thuận, hỏi mấy ai từng danh? Mạnh Hoài Ninh thậm chí còn hiểu rõ tội danh giáng lên Mặc Cửu Diệp chỉ là sự vu oan giá họa.
Sở dĩ Thuận Vũ đế trừng phạt Mặc gia, chẳng qua là vì Mặc Cửu Diệp công cao chấn chủ, gây nên sự e dè, bất an cho bậc đế vương. Tổ phụ của Mạnh Hoài Ninh cũng từng là một đại thần công danh hiển hách, khiến khác đề phòng, nên cụ mới bỏ mạng rõ nguyên do đường từ triều về quê hương.
Dù Mạnh gia rõ nguyên nhân tử vong đích thực của Mạnh Các lão, nhưng để bảo tính mạng cho gia tộc, bọn họ chỉ đành tuyên bố ngoài rằng cụ qua đời do bệnh tật.
Mặc Cửu Diệp vô dẹp yên giặc ngoại xâm, bảo vệ sự bình an của Đại Thuận, là mà Mạnh Hoài Ninh từ tận đáy lòng vô cùng kính trọng. Huống hồ, vận mệnh của Mặc gia cùng gia đình cũng gần như đồng bệnh tương liên.
Mạnh Hoài Ninh chủ động chắp tay hành lễ về phía Mặc Cửu Diệp, trang trọng : "Mặc Tướng quân, tại hạ xin bái kiến."
Mặc Cửu Diệp vội vã đáp lễ, khiêm nhường : "Nay chỉ còn là một kẻ tù nhân lưu đày, đời khinh miệt. Mạnh đại nhân xưng hô như , e rằng thích hợp."
Trên thực tế, Mạnh Hoài Ninh cân nhắc cẩn trọng mới quyết định dùng xưng hô .
Mặc gia trung nghĩa mấy đời, trong mắt , tất cả đều là những bậc hùng đầu đội trời chân đạp đất, nay đày ải oan khuất, khó lòng dùng danh xưng 'Quốc công' .
Chính vì sự tôn trọng sâu sắc đối với Mặc gia, Mạnh Hoài Ninh mới gọi Mặc Cửu Diệp là Tướng quân.
Phạm Khắc Hiếu
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-219.html.]
Mạnh Hoài Ninh xua tay: "Không, nam tử Mặc gia nhiều đời trấn thủ biên cương, giữ yên xã tắc, một tiếng Tướng quân , ngài xứng đáng hưởng trọn."
Thấy hai cứ liên tục nhún nhường vì danh phận, Bành Vượng : "Mạnh lão đây rõ ràng là dễ mến, còn Mặc là ngay thẳng, theo ý , chi bằng hai vị kết giao , xưng hô sẽ mật hơn nhiều."
Mặc Cửu Diệp thấy thế, vội vàng báo tuổi: "Năm nay tại hạ tròn hai mươi mốt, Mạnh đại nhân đây bao nhiêu tuổi ?"
"Ta hơn hiền một tuổi. Nếu Mặc chê, cứ gọi một tiếng Mạnh đại ca."
"Mạnh đại ca."
Trò chuyện một hồi, Bành Vượng tất nhiên quên mục đích chuyến . Hắn chủ động thuật với Mạnh Hoài Ninh về đề nghị của Hách Tri Nhiễm.
Biểu hiện của Mạnh Hoài Ninh khi lắng quả thực khiến Hách Tri Nhiễm thất vọng. Hắn quả đúng như sử sách ghi, tư duy hề cổ hủ cứng nhắc mà vô cùng táo bạo, là tầm xa trông rộng.
Tuy Mạnh Hoài Ninh phản đối đề nghị do Bành Vượng đưa , nhưng cũng đưa quyết định ngay tức khắc. Để xác nhận rõ ràng thêm lợi và hại trong đó, cẩn trọng hỏi thêm một vài chi tiết và căn nguyên.
Bành Vượng thể đưa đề nghị, nhưng bảo giải thích chi tiết thì quả thực khó khăn. Vì lẽ đó, liền trực tiếp tiến cử Hách Tri Nhiễm.
Mạnh Hoài Ninh vì Hách Tri Nhiễm là nữ nhân mà thái độ khinh thị.
"Ý của là bắt buộc hỏa táng thi hài của những dân ư?"
Hách Tri Nhiễm trịnh trọng : "Chính xác, cần thực hiện càng sớm càng , như mới mong tránh khỏi t.h.ả.m họa dịch bệnh bùng phát. Vả giấu gì Mạnh đại ca, một vài thôn dân đến tị nạn cùng chúng nhiễm dịch hạch."