Lưu Đày Cũng Không Gục: Thần Y Trở Mình Làm Vương - Chương 185

Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:31:42
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Một loại độc khả năng tê liệt ý thức của đối phương trong thời gian ngắn, Hách Tri Nhiễm đặt tên cho loại kịch độc là 'Thần Trí Thất Loạn'.

 

Loại thứ hai tuy giản đơn và thô bạo hơn, nhưng phàm kẻ nào uống sẽ vong mạng ngay lập tức, dù là linh đan diệu d.ư.ợ.c cũng thể cứu chữa.

 

Chất độc nàng mệnh danh là 'Hồn Đoạt Mạng'.

 

Mê d.ư.ợ.c thì dễ hiểu hơn, khi đốt lên, ngửi sẽ nhanh chóng rơi trạng thái hôn mê. Hiệu lực của nó kéo dài hai canh giờ.

 

Dĩ nhiên, vì sự an của bản , Hách Tri Nhiễm cũng điều chế sẵn t.h.u.ố.c giải cho loại mê d.ư.ợ.c .

 

Nàng trân quý những vật , cẩn thận thu , chỉ chờ khi cần thiết mới đem dùng.

 

Hách Tri Nhiễm bận rộn chế thuốc, hương liệu; các nữ quyến trong nhà thì tất bật may vá quần áo, giày dép. Cứ thế, Chu Lão Bát cùng vài quan sai kịp thời từ kinh thành trở về.

 

Nhìn sắc trời ngả sang giờ Thân, Bành Vượng quyết định nghỉ đây thêm một đêm, sáng sớm hôm mới tiếp tục hành trình.

 

Sau một đêm nghỉ ngơi và sửa soạn, tận dụng cơ hội xiêm y, giày dép mới, sạch hết những thứ dơ bẩn , gói ghém để dành dùng .

 

Rạng sáng hôm , dùng bữa xong, Bành Vượng liền hạ lệnh, đoàn tiếp tục khởi hành.

 

Huyện Bình Viễn là cửa ngõ tất yếu để tiến tây bắc. Buổi chiều, đoàn lưu đày hùng dũng tiến thành. Nếu vài quan sai kèm, chẳng ai thể nhận những ăn mặc chỉnh tề, sáng sủa là tù nhân lưu đày.

 

Đoàn tiến thành, thu hút vô ánh mắt tò mò dõi theo. Người nhà họ Mặc ngầm kéo mũ rơm xuống thấp hơn một chút, tránh để khác thấy rõ diện mạo của .

 

Diện tích huyện Bình Viễn hề nhỏ, bọn họ xuyên suốt bộ huyện thành .

 

Đi từ cổng Đông , rời từ cổng Tây, bộ hành trình mất chừng hai canh giờ.

 

Trên đường , các quan sai còn cần bổ sung thêm lương thảo và vật tư. Phỏng chừng khi tới cổng thành Tây thì cũng tối mịt.

 

Bởi thế, việc nghỉ huyện Bình Viễn một đêm là thể tránh khỏi. Nên khi nhập thành, Bành Vượng cũng thúc giục đoàn gấp.

Phạm Khắc Hiếu

 

Tiện thể, cho phép dừng chân mua sắm một vật dụng cần thiết đường.

 

Phương gia và Tạ gia đều hai mươi lượng bạc mang theo. Được quan viên ngầm cho phép, họ cũng mua một ít nhu yếu phẩm hằng ngày.

 

Tuy nhiên, họ dám tiêu xài quá tay. Dẫu chặng đường phía còn xa vạn dặm, bạc ít ỏi còn cần sử dụng tiết kiệm và dùng những việc quan trọng hơn.

 

Mặc gia thì tương đối hào phóng. Chưa kể Hách Tri Nhiễm trong tay bạc trắng, ngay cả khoản tiền Tam tẩu, Tứ tẩu gửi đến cũng chẳng nhỏ.

 

Hai vị tẩu tử cảm thấy vui vẻ khi thấy tiền của cuối cùng cũng dùng đến.

 

Dọc đường, thấy vật gì hợp mắt đều ngần ngại mua sắm. Cho đến khi những chiếc xe ván gỗ chật kín thể chất thêm đồ, họ mới miễn cưỡng dừng .

 

Nhà họ Hà mặt mày ủ rũ, khác hết mua mua, cảm giác trong lòng khó tả xiết.

 

Mặc gia nhờ sự đóng góp tài vật của hai vị tẩu tử nên việc diễn suôn sẻ, nhưng Hách Tri Nhiễm tham gia việc mua sắm.

 

Chỉ đến khi ngang qua một tiệm đồ gỗ, nàng mới khẽ tỏ hứng thú.

 

Nàng bàn bạc với Bành Vượng: "Bành đại ca, thể mua thêm hai chiếc xe ván gỗ nữa ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-185.html.]

Bành Vượng hiểu rõ ý đồ của Hách Tri Nhiễm. Bọn họ mua quá nhiều vật phẩm, mang theo sẽ khá bất tiện. Tuy nhiên, vẫn lắc đầu từ chối.

 

"E rằng rõ. Vài ngày tới, chúng sẽ qua nhiều đoạn đường núi hiểm trở, thậm chí một đoạn trèo qua cả ngọn núi. Đến lúc đó, hai chiếc xe ván gỗ hiện tại của cũng khó lòng giữ nguyên vẹn. Ta khuyên , nếu mua thêm xe, chi bằng hãy chờ khi vượt qua đoạn núi đó."

 

Hách Tri Nhiễm quả thực rằng đường đoạn vượt núi.

 

"Nếu , xin theo lời Bành đại ca."

 

Dù nàng chẳng hề bận tâm đến tiền mua vài chiếc xe ván gỗ, cũng tiếc nếu bỏ chúng, nhưng với phận đặc biệt như hiện tại, nhất là nên hành sự quá khoa trương, cao ngạo.

 

Đồng thời, nàng cũng cân nhắc đến việc đường núi gập ghềnh, thể tiện mang vác quá nhiều lương thực, đồ dùng, nên việc mua thêm xe là thỏa đáng.

 

Ngay lúc Hách Tri Nhiễm đang tính toán nên liệu cách nào, nàng ngước mắt lên. Cách đó xa, tại một tửu lầu, nàng thấy Thôi từng mua thịt sói khô của – đang tổ chức một cuộc hội thơ.

 

Hách Tri Nhiễm sớm Thôi mua nhiều thịt sói khô như , mục đích chẳng qua là để bày biện cho buổi hội thơ .

 

Có lẽ, đây chính là thời điểm khai mạc hội thơ.

 

Nàng hứng thú với thi phú, bèn hạ vành mũ xuống thêm một chút, dây dưa bất cứ liên quan gì với đối phương nữa.

 

Ngay lúc , mặt nàng chợt vang lên một giọng phần chói tai.

 

"Phí Nam Vũ, ngươi quả thật đáng khinh. Ngày đó ngươi lợi dụng kẻ mặt giúp đỡ, bòn rút của bọn một trăm lượng bạc trắng, hôm nay ngươi còn mặt mũi xuất hiện mắt chúng ?"

 

"Phí Nam Vũ, ngươi chẳng chịu đức hạnh gì! Đây là nơi tao nhã do Thôi cử nhân tổ chức, loại mèo ch.ó thấp kém nào cũng tư cách dự !"

 

"Mau cút khỏi nơi đây ! Nếu ngươi còn chậm chân, cẩn thận bọn giữ phép tắc với ngươi."

 

Hách Tri Nhiễm chủ nhân của giọng , hóa là đám thư sinh mà mấy ngày nàng từng thấy hiệu sách.

 

Bọn họ đang chặn Phí Nam Vũ ngay góc tường, lớn tiếng mắng nhiếc .

 

Lưng Phí Nam Vũ vẫn thẳng tắp, hề lộ nửa phần sợ hãi.

 

"Ta cũng là một độc giả, hà cớ gì thể dự hội thơ?"

 

Khi Phí Nam Vũ dứt lời, đám thư sinh dần dần tiến sát gần .

 

"Ngươi dùng tiền bẩn bòn rút của bọn để dự hội thơ, ngươi còn dám tự xưng là học giả ?"

 

Cùng lúc đó, vài tên thư sinh bắt đầu động tay động chân.

 

Thôi cử nhân thấy tiếng ồn ào từ phía , cũng vội vã chạy tới xem rốt cuộc xảy chuyện gì.

 

Càng lúc càng nhiều hiếu kỳ tụ tập khi thấy tiếng động lớn.

 

Khiến cho cả miệng con hẻm nhỏ đám đông bao vây chật kín.

 

Thôi cử nhân đám thanh niên mặc trang phục thư sinh mắt.

 

"Tại các ngươi dám gây rối loạn ngay trong hội thơ của ?"

 

Đứng mặt Thôi cử nhân, đám thư sinh tự nhiên dám động thủ với Phí Nam Vũ nữa, vội vàng đổi ngay sang vẻ mặt nịnh nọt, cung kính.

 

Loading...