Phạm Khắc Hiếu
Một tờ là của Xảo Ngọc, tờ là của một nha hồi môn khác.
"Hoàng thượng hạ chỉ lưu đày phủ Quốc Công, đường chắc chắn thể dẫn theo nhiều hạ nhân. Ta tính trả khế ước bán , thả tự do cho những nha hồi môn ."
Mặc Cửu Diệp cũng phản đối việc , bởi trong lòng cũng ý nghĩ tương tự.
"Ừm, nàng thấy thích hợp là ."
Trong lúc Mặc Cửu Diệp còn đang trầm tư, một thị vệ hoảng hốt chạy báo tin.
"Khởi bẩm Quốc Công gia, khố phòng trong phủ trộm, hơn nữa là trộm sạch sành sanh, chỉ còn kệ tủ trống rỗng."
Thị vệ dứt lời, Đại tẩu và Nhị tẩu cũng hớt hải chạy tới.
"Cửu , và Đại tẩu định phòng bếp chuẩn một ít lương khô, nào ngờ, bộ đồ đạc trong phòng bếp cũng biến mất sạch."
"Cửu , phủ Quốc Công chúng chắc chắn trộm !"
Nghe Đại tẩu kể việc phủ Quốc Công trộm, Hách Tri Nhiễm trong lòng thấp thỏm đôi chút, dù nàng chính là kẻ "trộm" mà đang đến.
chỉ trong chốc lát, nàng liền cảm thấy nhẹ nhõm. Nàng thật lòng trộm cắp, mà là vì lợi ích chung của .
Nghe , Mặc Cửu Diệp khỏi hồ nghi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-17.html.]
Tuy nhiên, Mặc Cửu Diệp mặc dù phủ Quốc Công sắp sửa suy bại đến mức tịch biên lưu đày, nhưng họa lớn vẫn thật sự giáng xuống.
Đám thủ vệ vẫn tuần tra khắp nơi như thường lệ. Đừng đến chuyện dọn sạch khố phòng, ngay cả việc trộm một món nhỏ cũng thể nào lặng lẽ như thế. Trực giác mách bảo Mặc Cửu Diệp rằng chuyện chắc chắn liên quan đến Hách Tri Nhiễm.
Dù , hành vi của nữ nhân quả thật quá mức khó lường.
Hắn phất tay hiệu cho thủ vệ: "Ngươi lui xuống . Ta sẽ tự tra xét việc ."
"Cửu , thế còn chuyện phòng bếp thì ?" Đại tẩu vẫn truy hỏi thôi.
Mặc Cửu Diệp đành đáp lời: "Đại tẩu, đồ vật mất cũng . Dù chúng cũng chẳng mang theo , vì để chúng sung quốc khố của kẻ thù, chi bằng cứ hời cho tên trộm ."
Đại tẩu vẻ tâm phục khẩu phục với lời của Mặc Cửu Diệp, nàng trịnh trọng gật đầu: "Cửu quả lý. Nếu , và Nhị tẩu xin cáo lui đây."
Đưa mắt hai vị tẩu tẩu rời , trong phòng chỉ còn Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm.
Từ đầu đến cuối, ánh mắt thâm trầm của Mặc Cửu Diệp đều dán chặt lên nàng.
Hách Tri Nhiễm đối diện với ánh sắc bén của mà hề chút sợ hãi.
Mãi một lúc lâu , Mặc Cửu Diệp mới trầm giọng hỏi: "Tất cả chuyện ... đều liên quan đến nàng ?”
Lời bề ngoài là nghi vấn, nhưng ngữ khí mang hàm ý khẳng định chắc chắn.
Dù kiếp Hách Tri Nhiễm luyện bản lĩnh hờ hững với đời, lúc nàng vẫn hỏi đến mức bối rối.