Lưu Đày Cũng Không Gục: Thần Y Trở Mình Làm Vương - Chương 1246

Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:56:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Mặc Cửu Diệp sang, dặn dò Phương Truyền Châu và Tạ Thiên Hải.

 

"Hai vị thúc thúc, hôm nay mới tiếp nhận đất phong, lập tức xuất chinh, bộ công việc tại nơi đây, đành nhờ cậy hai xử lý.

 

Ta mong rằng khi trở về, nơi đây một cảnh tượng đổi mới rõ rệt."

 

Cho dù Mặc Cửu Diệp dặn dò chuyện , hai cũng như thế nào.

Phạm Khắc Hiếu

 

"Xin Vương gia yên lòng, bọn nhất định dốc hết sức việc."

 

Mặc Cửu Diệp gật đầu.

 

"Tốt, gặp khó khăn gì, hai vị thể đến nhà hỏi phụ để quyết định."

 

Thật , Mặc Cửu Diệp cũng dùng.

 

Hách Tử Minh tài hoa văn chương hơn , từ nhỏ học tập đạo lý trị quốc, nếu giao vị trí tri phủ cho thì cũng xứng đáng đảm nhiệm.

 

Tuy nhiên tương đối hiểu rõ Hách Tử Minh, hề hứng thú gì với con đường quan, một lòng chỉ chuyên nghiên cứu y thuật.

 

Trong thời gian và tức phụ kinh thành, Hách Tử Minh mua một cửa tiệm trong thành, chỉ chờ thứ chuẩn xong xuôi bèn khai trương.

 

Hắn thể vì chuyện của mà trói buộc Đại cửu ca một vị trí thích.

 

Bởi , khi Mặc Cửu Diệp suy nghĩ về thể sử dụng, y trực tiếp loại bỏ Hách Tử Minh khỏi danh sách cân nhắc.

 

Tiếp theo chính là lão nhạc phụ đáng kính của . Tuy Hách Thượng thư vẫn tới Tây Bắc, nhưng đó cũng là chuyện sớm muộn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-1246.html.]

[]

 

Năng lực quản lý của Hách Thượng thư há thường thể so sánh ? cũng hỏi thử ý của lão nhân gia mới . Cũng thể khuyên ông từ bỏ chức quan, đó tới nơi giúp quản lý đất phong chứ?

 

Phương Truyền Châu và Tạ Thiên Hải cũng là tín nhiệm, mắt bọn họ cũng thể rời khỏi nơi .

 

Đợi khi Nam Vũ minh oan cho bọn họ, việc ở đều tùy tâm nguyện của chính những đó.

 

nữa, chuyện đó cũng sẽ là lâu . Hắn tin rằng trong thời gian đó, phía cũng sẽ đào tạo những nhân tài thể trọng dụng.

 

Huống chi, các trưởng trong nhà đều là tài, đặc biệt là Ngũ ca, việc vững vàng, chừng mực, giao cho quản lý những việc cũng là chuyện quá đáng.

 

Dĩ nhiên, những điều là chuyện mới cần suy xét. Trước mắt, điều cần chính là lập tức dẫn xuất phát, chạy tới chiến trường.

 

Các quan viên theo tri phủ vẫn còn quỳ rạp đất. Mặc Cửu Diệp liếc , lạnh giọng : "Bổn vương cần các ngươi dâng hiến lễ vật gì. Các ngươi cứ đúng chức trách của , đó chính là món lễ nhất dành tặng bổn vương."

 

Sau đó, phất tay áo: "Các ngươi hãy dậy, mang những vật trở về. Nếu cảm thấy dư dả tài vật, hãy dùng chúng để cứu tế bách tính đang chịu cảnh đói rét, thiếu ăn thiếu mặc."

 

Những quan viên vốn cho rằng, khi Trấn Tây Vương xử trí tri phủ sẽ tiếp tục 'khai đao' với họ. Nào ngờ, vị Vương gia nhẹ nhàng tha thứ, buông tha họ dễ dàng như .

 

Nhìn những lễ vật mà mang tới, họ còn điều gì đáng chần chừ do dự nữa?

 

Sau khi trở về, họ lập tức sắp xếp, tiến hành cứu tế những bách tính đang lâm cảnh khốn khó.

 

Trước mắt thu xếp xong xuôi những việc đơn giản, chư vị nữ quyến Mặc gia cũng lục tục kéo ngoài, tiễn đưa các nam nhân trong nhà xuất chinh.

 

Hách Tri Nhiễm ôm Trụ Nhi trong lòng, còn Mặc lão phu nhân thì bế Minh Châu. Hai cùng đến mặt Mặc Cửu Diệp.

 

Hách Tri Nhiễm nắm bàn tay nhỏ nhắn của Trụ Nhi, động tác vẻ chào hỏi với Mặc Cửu Diệp: "Trụ Nhi, con hãy với phụ , con sẽ ngoan ngoãn ở nhà, chờ khải trở về."

 

 

Loading...