Mời chư vị độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Trương Đức Phúc nhanh nhẹn nhận lấy tờ giấy, khép nép đưa đến tay Hoàng hậu.
Hoàng hậu mở thư xem qua, sắc mặt lộ rõ sự thiếu kiên nhẫn.
Bà với ám vệ: "Ngươi trở về bẩm với phụ , tối nay bổn cung sẽ tự tra hỏi. Bất luận dùng phương pháp nào, nhất định hỏi tung tích của ngọc tỷ ."
Ám vệ hành lễ lui . Hoàng hậu một đám nô tài vây quanh, sải bước về phía thiên phòng sâu trong sân.
Đến cửa thiên phòng, các thái giám cùng cung nữ tự giác tản hai bên nghiêm chỉnh. Trương Đức Phúc dặn dò vài câu, đoạn cùng Hoàng hậu bước bên trong.
Thấy Hoàng hậu cùng đoàn tiến phòng, Mặc Cửu Diệp ôm Hách Tri Nhiễm lách lên xuống vài , nhanh chóng đổi vị trí quan sát.
Tương tự , Mặc Cửu Diệp nhẹ nhàng gỡ một viên ngói , nội thất căn phòng.
Theo lẽ thường, căn phòng hẳn là nơi ở của những kẻ tâm phúc bên cạnh Hoàng hậu, nhưng bên trong thấy giường. Nhìn từ nóc nhà xuống, căn phòng chứa đầy đồ đạc lặt vặt, trái giống như một gian kho.
Phạm Khắc Hiếu
Thật ngờ, Hoàng hậu sớm sắp đặt, bà quả thực tạo một căn mật thất ngay mắt hai .
Quả nhiên ứng với câu , nơi nguy hiểm nhất cũng chính là nơi an nhất.
Ai thể ngờ rằng, nơi ở của nô tài chính là lối dẫn đến mật thất?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-1159.html.]
Hoàng hậu khẽ đưa mắt hiệu cho Trương Đức Phúc, liền nhanh chóng tiến đến góc phòng bên trong cùng.
Nơi đó bày nhiều vật dụng một chiếc giá gỗ. Chỉ thấy Trương Đức Phúc đưa tay lách qua đống đồ lặt vặt, nhấn một cơ quan nào đó ẩn bên trong. Rất nhanh, chiếc giá gỗ bắt đầu dịch chuyển sang một bên.
Khi giá gỗ chuyển , một tên thái giám vội vàng giơ cao ngọn đèn dầu bước lên dẫn đường, theo là Hoàng hậu và Trương Đức Phúc, một một , sải bước bên trong.
Không rõ Trương Đức Phúc nhấn cơ quan nào nữa , khi cả nhóm bước , giá gỗ nhanh chóng khôi phục vị trí ban đầu.
Từ góc độ họ tiến thể thấy, mật thất xây dựng sâu lòng đất. Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm dù đổi góc độ quan sát thế nào nữa, cũng thể nắm bắt tình hình bên trong.
Quan trọng hơn, khi nắm rõ tình hình, bọn họ thể hành động bứt dây động rừng. Bởi , điều duy nhất cả hai thể lúc , là kiên nhẫn đợi đoàn Hoàng hậu rời .
Không do việc tra hỏi tung tích ngọc tỷ thuận lợi , chỉ một thời gian bằng một tuần , giá gỗ mở , Hoàng hậu dẫn theo mấy thở hổn hển từ trong bước vội vã ngoài.
Trương Đức Phúc khép nép như chim cút, cúi gằm đầu theo lưng bà , dám thốt lên dù chỉ một lời.
Các nô tài im lặng, dĩ nhiên chẳng ai dám mở lời hỏi han Hoàng hậu lúc . Thế nên, Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp đều thấy rõ Hoàng hậu chọc tức đến mức một lời, vội vã trở về tẩm điện của .
Hai một nữa trở về nóc tẩm điện để tiếp tục quan sát.
Hoàng hậu an tọa nơi ghế chính, lâu mà vẫn cất lời, dường như đang chìm đắm trong suy tư sâu xa.
Phải gần trọn một canh giờ trôi qua, Trương Đức Phúc mới dám cả gan khẽ khàng nhắc nhở: "Nương nương, trời khuya, dù là quốc sự trọng đại, cũng nên chậm trễ giờ nghỉ. Dẫu , phượng thể mới là quan trọng nhất."