Lưu Đày Cũng Không Gục: Thần Y Trở Mình Làm Vương - Chương 1139

Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:54:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nghe nàng , lúc Hách Thượng thư mới lấy tinh thần.

 

Ông hít một thật sâu.

 

"Cả đời phụ đều dốc sức vì triều đình, lúc thể dễ dàng lùi bước như ? Huống chi, cho dù phụ biện pháp lén rời khỏi kinh thành, nhưng mà con cảm thấy Hoàng hậu và Tiết gia bỏ qua cho phụ ?

 

Tóm nghĩ kỹ , nương và đại ca con đều ở Tây Bắc, mắt xem như vẫn còn an . Những khác đều con đến đây. Bên ngoài , phủ Thượng thư chỉ một phụ , bọn họ c.h.é.m g.i.ế.c, chỉ cần hướng về một là đủ.

 

Phụ sống đến chừng tuổi , nên hưởng phúc cũng hưởng qua, cho dù c.h.ế.t cũng gì tiếc nuối.

 

Ngược thì con và đại ca con, chỉ cần hai các con sống thật , phụ còn gì bận tâm nữa."

 

Vốn dĩ Hách Thượng thư nghĩ tới nữ nhi và nữ tế thể hóa giải nguy cơ . Trong lòng ông, thể để cho nhà còn sống, một ông c.h.ế.t thì ngại gì?

 

Mặc Cửu Diệp tiến lên một bước.

 

"Nhạc phụ, con và Nhiễm Nhiễm tới kinh thành vì quét sạch bộ thế lực của Hoàng hậu. Người hãy tin tưởng con, Mặc Cửu Diệp con nhất định ."

 

Để Nhạc phụ thể tin tưởng lời , Mặc Cửu Diệp tiếp tục: "Chắc hẳn cũng qua việc châu phủ Tây Bắc gửi về một bản tấu sớ, rằng hơn hai trăm bách tính ở đó sát hại."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-1139.html.]

 

Hách thượng thư kinh hãi trợn tròn hai mắt: "Việc thật sự liên can đến Mặc gia ?" Khi hồi tưởng đám sát thủ , trong đáy mắt Mặc Cửu Diệp tự chủ lộ một tia tàn khốc.

 

Phạm Khắc Hiếu

"Những kẻ đó quả thực Mặc gia tiêu diệt, nhưng chúng bách tính vô tội, mà là sát thủ do Hoàng hậu phái tới để triệt hạ Mặc gia. Nhạc phụ nghĩ xem, Mặc gia Thuận Vũ Đế hạ chỉ tịch thu gia sản, lưu đày tận Tây Bắc, nhưng ả Hoàng hậu vẫn buông tha.

 

Hiện tại, Mặc gia xem nhẹ hết thảy, chỉ mong nhà sống an qua ngày, mà vẫn kẻ cứ hết tới khác chịu buông tha.

 

Vì an nguy của gia quyến, cho dù gánh chịu tội danh mưu phản, cũng hối tiếc."

 

Theo lẽ thường, lời lẽ đại nghịch bất đạo như nên thốt mặt vị trung thần Hách thượng thư. nay thời thế đổi , trung thần thì gì? Chẳng vẫn những kẻ gian tà dòm ngó ?

 

Quả nhiên như Mặc Cửu Diệp dự đoán, khi lời giải thích của , Hách thượng thư hề quát mắng, trái còn rơi trầm tư sâu sắc.

 

Một lúc lâu , ông mới hỏi ngược : "Con thế lực của phe cánh Hoàng hậu lớn đến nhường nào ? Chưa kể hơn nửa văn võ bá quan trong triều quy phục trận doanh của ả , ngay cả Ngự lâm quân và quân lính thủ thành cũng thế bộ bằng của ả.

 

Con cuộc sống an , trừ phi Hoàng hậu và bộ Tiết gia tiêu diệt, nếu , với tính tình thù tất báo của ả, thể bỏ qua cho Mặc gia?"

 

"Quả đúng là như thế," Mặc Cửu Diệp thản nhiên đáp. "Bởi , đến kinh thành, chính là để san bằng ả Hoàng hậu cùng bộ Tiết gia." Giọng điệu trầm tĩnh dị thường, tựa như việc đối với chỉ là chuyện vặt đáng kể.

 

ngay thời khắc , trong lòng Hách thượng thư nổi lên sóng to gió lớn.

 

Loading...