Xin mời Quý vị độc giả tiếp tục theo dõi diễn biến tiếp theo!
Mạnh Hoài Ninh ánh trăng thanh lạnh, lắng tiếng ếch kêu râm ran vọng từ bốn phía, cứ lặng im chờ đợi như thế suốt hơn một canh giờ.
Cuối cùng, khi chuẩn về, chợt thấy tiếng bước chân khẽ từ phía thôn truyền đến.
Những binh lính khác tiếp tục lên núi nghỉ ngơi, bọn họ vẫn theo con đường cũ đến đây. Lúc , mắt Mạnh Hoài Ninh chỉ còn Mặc gia và đám Lương Hạo.
Mạnh Hoài Ninh dám lớn tiếng hỏi han, liền bước nhanh về phía Mặc Cửu Diệp.
"Cửu ca, việc đều thuận buồm xuôi gió chứ?"
Mặc Cửu Diệp gật đầu: "Ừm, ngoài việc chúng đến trễ một chút, chuyện khác đều vô cùng thuận lợi.
Hơn nữa, cố ý động chạm đến t.h.i t.h.ể của những tử sĩ , cứ để đó chờ sáng mai của châu phủ đến thu xếp."
Mạnh Hoài Ninh vốn là thông minh, tự nhiên hiểu rõ dụng ý của Mặc Cửu Diệp khi để t.h.i t.h.ể tử sĩ.
"Sáng sớm ngày mai, Tri phủ đại nhân phát hiện quyền nhiều t.h.i t.h.ể đến thế, ắt sẽ triệu tập các huyện lệnh xung quanh đến hỗ trợ điều tra. Đến lúc đó, cũng sẽ mặt tại hiện trường. Bên bất cứ động tĩnh gì, sẽ lập tức truyền tin tức về."
"Ừm, xảy vụ án kinh thiên như thế, tin rằng vị Tri phủ dám giấu giếm, chắc chắn sẽ bẩm báo lên triều đình ." Mặc Cửu Diệp xong, liền về phía nhà.
Bởi lẽ, thể Tiểu Bạch trong lòng lúc đang nóng như lửa đốt, hơn nữa tinh thần càng lúc càng uể oải.
Hắn lo sợ Tiểu Bạch bất trắc, chỉ mau chóng về nhà để tức phụ thể cứu chữa kịp thời.
Mạnh Hoài Ninh các trưởng mai phục liên tục mấy ngày, nhất định vô cùng vất vả, nên ý định quấy rầy thêm, chỉ cần thấy bọn họ bình an về là .
Tuy Hách Tri Nhiễm hề nghi ngờ năng lực ngăn địch của Mặc gia, nhưng Mặc Cửu Diệp rời vài ngày, dù nàng tin tưởng đến mấy cũng khó tránh khỏi nhớ nhung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-1080.html.]
Để bỏ lỡ khoảnh khắc Mặc Cửu Diệp trở về, hai ngày nay Hách Tri Nhiễm đều đưa hai tiểu oa nhi gian nghỉ ngơi. Hơn nữa, nàng vốn thói quen ngủ sâu, chỉ cần bên ngoài chút tiếng động là thể thấy ngay.
Nàng cho hai nhóc b.ú no thì thấy tiếng bước chân bên ngoài. Chỉ chốc lát, cửa phòng đẩy .
Mặc Cửu Diệp tức phụ ngủ an giấc, đặc biệt là những lúc vắng nhà.
Vì tức phụ sợ hãi, đẩy cửa lập tức nhẹ giọng trấn an: "Nhiễm Nhiễm, trở về."
Phạm Khắc Hiếu
Hách Tri Nhiễm vội vàng thẳng dậy.
"Phu quân, chuyện tiến hành ?"
Mặc Cửu Diệp sải bước đến bên cạnh nàng.
"Nhiễm Nhiễm, việc thuận lợi, lát nữa sẽ kể chi tiết cho nàng . Nàng xem Tiểu Bạch , nó thương."
"Tiểu Bạch thương ư? Mau đưa xem!"
Hách Tri Nhiễm dứt lời, cả nhà bốn cùng Tiểu Bạch xuất hiện ngay bên trong gian.
Hai tiểu oa nhi vẫn ngủ say giường của . Cơm Nắm vô cùng yêu thích hai nhóc, cần chủ nhân dặn dò, nó chủ động trông chừng. Điều khiến Hách Tri Nhiễm giảm bớt ít bận tâm.
Một khi nàng xa, cho dù hai nhóc tỉnh giấc, Cơm Nắm cũng sẽ lập tức chạy đến báo tin cho nàng .
Nàng và Mặc Cửu Diệp đưa Tiểu Bạch đến phòng y tế. Sau khi kiểm tra xong, Hách Tri Nhiễm thở phào nhẹ nhõm.
Nàng cho Tiểu Bạch uống một chút nước đường để nó mau chóng hồi phục thể lực.
Sau đó, nàng xử lý vết thương cho nó, đồng thời giải thích với Mặc Cửu Diệp.
"Tiểu Bạch nhiễm trùng vết thương, dẫn đến nhiệt tăng cao. Thêm đó, nó suy yếu là do mất m.á.u quá nhiều. Ta cho nó dùng thuốc, chỉ cần điều trị vài ngày là sẽ ."