Mặc Cửu Diệp hài lòng với hiệu quả huấn luyện của . Tiếp theo, bắt đầu dạy bọn họ cách sử dụng Hỏa lôi.
Hỏa lôi vốn cất giữ ngay núi , việc lấy về cũng tiện lợi.
Gần đây, mấy Mặc gia tranh thủ đẩy nhanh tốc độ chế tạo. Tuy lượng lên đến mấy ngàn quả, nhưng vật quá mức quý báu trong mắt họ. Khi những binh lính học tập cũng thể tùy ý sử dụng giống như nỏ b.ắ.n liên .
Phạm Khắc Hiếu
Mặc dù , Mặc Cửu Diệp vẫn quyết định lấy năm mươi quả Hỏa lôi cho học tập và quen.
Phương pháp sử dụng Hỏa lôi vô cùng đơn giản: chỉ cần ngắm chuẩn mục tiêu, đó châm lửa dây dẫn ném là .
Các binh sĩ chỉ cần thao tác là hiểu rõ.
Thời gian huấn luyện núi trôi qua ngắn ngủi, chỉ trong chớp mắt sáu ngày qua.
Mặc Cửu Diệp cũng rõ tình hình tác chiến cụ thể với các binh sĩ, cần bọn họ mai phục ở vị trí mà chọn lựa từ bên ngoài Doãn thành.
Đêm hôm đó, Mặc Cửu Diệp đích sắp xếp chuyện, giữ một trăm binh sĩ ở trong phủ. Do Tam ca dẫn đội, bộ ẩn núp xung quanh Mặc gia để sẵn sàng ứng phó với biến cố.
Chư vị khác của Mặc gia dẫn theo nhân mã chạy tới ngoại ô Doãn Thành thiết lập mai phục.
Địa điểm mai phục do mấy Mặc gia cùng định đoạt, đây là con đường độc đạo nối liền Kinh thành và Doãn Thành.
Hai bên thông đạo núi non trùng điệp, vô cùng hiểm trở, cực kỳ thích hợp để ẩn nấp. Hơn nữa, tầm quan sát bộ thông đạo .
Huynh Mặc gia chia trấn giữ các vị trí, dẫn ẩn trong bóng tối, dự tính chậm nhất ba ngày, của Hoàng hậu sẽ tiến đến nơi đây. Khi Mặc Cửu Diệp xuất phát, cố ý mang theo một chiếc ống nhòm thu nhỏ lấy từ vật dụng gian của nương tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luu-day-cung-khong-guc-than-y-tro-minh-lam-vuong/chuong-1075.html.]
Ngoài , còn dẫn theo Tiểu Bạch bên .
Bởi lẽ phát hiện Tiểu Bạch thực sự thể lĩnh hội ý , lúc , Tiểu Bạch tuyệt đối thể phát huy tác dụng lớn.
Thiết lập xong trận thế mai phục, Mặc Cửu Diệp liền gọi Tiểu Bạch đến bên.
"Tiểu Bạch, ngươi bay về phía Kinh thành, rình rập trong phạm vi trăm dặm, nếu phát hiện kẻ khả nghi, lập tức về báo tin cho ."
"Quác quác..." Tiểu Bạch vỗ cánh vài cái, tỏ ý rõ lời, lập tức bay vút lên trung, hướng thẳng về Kinh thành.
Sau ba ngày mai phục, vẫn hề phát hiện bất cứ kẻ khả nghi nào, Tiểu Bạch cũng hề đưa tin tức nào về.
Nhị ca dần trở nên sốt ruột, y gọi các tụ tập , trầm giọng : "Hôm nay quá thời hạn chúng suy đoán một ngày , cứ tiếp tục đợi chờ thế e thượng sách."
"Hiền gì?" Đại ca hỏi.
"Đệ định đích Kinh thành thăm dò tình hình một phen." Nhị ca đưa mắt về phía Mặc Cửu Diệp.
"Cửu , nhị ca chê trách , nhưng quá tin tưởng một con chim ? Dẫu nó chút linh tính, dùng để đưa thư thì còn chấp nhận , nhưng chuyện dò la tin tức trọng đại như , thể yên lòng ?
Nhỡ Tiểu Bạch hiểu rõ những điều , chỉ là bay ngao du vài ngày, chúng ở đây canh giữ cách nào nắm bắt tin tức kẻ địch đến sớm hơn, một khi bọn chúng bất ngờ xuất hiện tập kích, chúng sẽ trở tay kịp, tổn thất còn nhiều hơn cái lợi."
Dù ngày thường Nhị ca lỗ mãng, nhưng các đều cảm thấy lời của y hôm nay xác đáng. Giao phó nhiệm vụ do thám tin tức cho một con chim, nghĩ thế nào cũng khó lòng đáng tin cậy.
Giờ phút , ngay cả Mặc Cửu Diệp trong lòng cũng chẳng dám nắm chắc. Hắn hiểu rõ Tiểu Bạch linh tính, nhưng nó biệt tăm ba ngày mà hề chút tin tức nào.