Thẩm lão phu nhân tức đến n.g.ự.c đau âm ỉ.
Thường ma ma vội vàng khuyên giải: "Lão phu nhân ngài bớt giận, chuyện chúng trong lòng hiểu rõ là , khắc cách giải quyết. Chỉ cần rằng Nhị tiểu thư chỉ là mê hoặc nhất thời hồ đồ thôi! Đã bảo mà, Nhị tiểu thư nay hiếu thuận với ngài, thể đổi thất thường chứ?"
Thẩm lão phu nhân hừ lạnh, thần sắc âm u.
Thường ma ma liền mở miệng thêm nữa, theo bản năng sờ sờ chiếc vòng vàng nặng trịch cổ tay, đó là Nhị phu nhân tặng cho bà , đồ đấy.
Chỉ tốn vài câu mà một chiếc vòng vàng nặng thế , thật là quá hời...
Ánh Trăng Dẫn Lối
Tháng chạp, các phủ các nhà đều vô cùng bận rộn, bận rộn kiểm kê sổ sách trang trại, cửa hàng, bận rộn chuẩn công việc ăn tết.
Thẩm đại phu nhân căn bản để mắt chút đồ đạc trong công trung (quỹ chung) của Thẩm gia, tuy rằng quá nửa cũng đều là dựa Đại phòng mới sắm sửa , nhưng Thẩm đại phu nhân xưa nay thích so đo.
Hơn nữa chồng là trưởng , hiếu kính , chăm sóc hai em trai cũng là lẽ thường, bà càng tính toán.
Quyền quản gia gì đó, bà từng tranh giành.
Bà một trang trại cực của riêng , ruộng 500 mẫu, ruộng cạn 600 mẫu, còn một vườn trái cây 80 mẫu, một hồ nước.
Trên đất quanh hồ nước, trồng ít d.ư.ợ.c liệu.
Nhà cửa trong trang trại chỉnh tề, quản gia, tá điền đều là bà tự tuyển chọn, vô cùng đáng tin cậy.
Mỗi năm cơ bản cần bà bận tâm, họ việc đấy, thu nhập mỗi năm cũng gần ngàn lượng bạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-99-la-vi-chuyen-gi.html.]
Ngoài bà còn hai cửa hàng ở kinh thành, một cửa hàng bán vải, một cửa hàng bán hương liệu, mỗi năm cũng thu về một hai ngàn lượng.
Số bạc , cơ bản đều dùng để mua sắm d.ư.ợ.c liệu quý hiếm, sắm sửa cải tiến dụng cụ..., về cơ bản mỗi năm chẳng thừa bao nhiêu.
Thẩm đại phu nhân ngờ, năm nay bà mới tính sổ xong với quản sự ba nơi , thu bạc về, thì bên Phúc An Viện đến mời bà qua một chuyến.
Thẩm lão phu nhân hài lòng với bà, xưa nay luôn lạnh nhạt, thậm chí lấy cớ bà bận rộn mà miễn cho bà thỉnh an, cực ít khi chủ động sai gọi bà qua, chuyện đúng là hiếm lạ...
Đến chỗ Thẩm lão phu nhân, thấy Thẩm Lương Vi cũng ở đó, Thẩm đại phu nhân càng thêm chột , theo bản năng cảnh giác, khỏi lo lắng quan tâm về phía Thẩm Lương Vi, im lặng hỏi: Con gái bảo bối, chuyện gì ?
Thẩm Lương Vi mỉm nhẹ với bà, khẽ lắc đầu, ý bảo bà việc gì, cho dù việc, hai con họ cũng sợ.
Thẩm đại phu nhân thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm lão phu nhân vẫn luôn lạnh lùng quan sát, màn trao đổi ánh mắt lời của hai con bà thu hết đáy mắt.
Thẩm lão phu nhân nghẹn một cục tức trong lòng, bực bội chỗ phát tiết: Không bình thường, chuyện tuyệt đối bình thường! Coi bà là c.h.ế.t chắc?
Thẩm đại phu nhân hành lễ xuống, hỏi: "Không gọi con dâu tới là vì chuyện gì?"
Thẩm lão phu nhân thấy thế cũng lười vòng vo tam quốc với bà, "Nhà chúng hiện giờ vẫn phân gia, là một nhà thì dáng một nhà, nếu ngoài cũng chẳng ho gì. Nhị phòng, Tam phòng đều tài sản riêng bên ngoài, Đại phòng các con cũng nên như , hai cửa hàng và một trang trại từ hôm nay trở sáp nhập công trung ."
"Đương nhiên, con là đại phu, ngày thường bỏ tiền mua d.ư.ợ.c liệu nọ. Nếu nhất thời kẹt tiền, cứ lấy từ công trung là , chỉ là quá mức. Nếu , đối với Nhị phòng, Tam phòng cũng công bằng."