"Không , Chiến Vương điện hạ, tuyệt đối chuyện , tuyệt đối chuyện ạ!" Đầu Ô Nhã lắc như trống bỏi, trong lòng hoảng sợ đến phát .
Lời đòi mạng đó!
Thẩm gia là nhà nào chứ? Một Tả đô ngự sử là tâm phúc cận thần của thiên tử, một thái y y thuật cao siêu, một vị tướng quân trẻ tuổi tiền đồ vô lượng, còn một vị Hàn Lâm Viện biên tu tài danh khắp thiên hạ, cũng tiền đồ vô lượng nốt.
Nhà như , điện hạ nhà và Tề Vương điện hạ ai dám kết giao lôi kéo? Nếu ai dám, để Hoàng thượng , Hoàng thượng tất nhiên sẽ nổi giận.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Ô Nhã hối hận vô cùng, sớm sẽ gặp Chiến Vương điện hạ, sớm Chiến Vương điện hạ sẽ ngang ngược càn quấy như , ả, ả tham món lợi nhỏ ...
giờ phút gì cũng muộn .
Chiến Vương đương nhiên hài lòng với câu trả lời của ả, lạnh chế giễu: "Câu 'tuyệt đối chuyện ' của ngươi sức thuyết phục lắm . Thôi, nếu ngươi rõ, lát nữa bổn vương hỏi chủ t.ử ngươi . Chủ t.ử ngươi chắc rõ ràng chứ! Nếu , oan uổng cho Thẩm gia, Thẩm gia chẳng vô tội ?"
Thẩm Hoằng Tuân tán đồng, khỏi nảy sinh vài phần thiện cảm với Chiến Vương.
, nhà với Ung Vương Tề Vương cũng thế, tất cả đều liên quan, hai em bọn họ đấu đá thế nào là việc của họ, nhà phận thần tử, chỉ tròn bổn phận, trung thành với quân thượng, đền đáp triều đình, chỉ thế mà thôi.
Ô Nhã tối sầm mặt mũi suýt ngất, đầu gối mềm nhũn "bịch" một tiếng quỳ xuống, lóc : "Chiến Vương điện hạ đừng a! Việc liên quan đến điện hạ nhà chúng nô tỳ, nô tỳ, nô tỳ chỉ là, chỉ là ỷ thế h.i.ế.p ... , ép Thẩm Nhị tiểu thư mua cho nô tỳ một đôi vòng tay... Nô tỳ ma quỷ ám ảnh, nô tỳ nên nảy lòng tham, nô tỳ đáng c.h.ế.t! Nô tỳ dám nữa! Cầu xin Chiến Vương điện hạ tha cho nô tỳ!"
Ô Nhã c.ắ.n răng, lóc xin tha giơ tay tự tát mặt bem bép.
Là phụ nữ của điện hạ, những lúc ân ái mặn nồng, thỉnh thoảng điện hạ cũng thuận miệng vài chuyện bên ngoài với ả, ả ít nhiều cũng hiểu vài phần.
Tóm , tuyệt đối thể để hiểu lầm điện hạ!
Như , ả chỉ thể thật.
Mất mặt... thì mất mặt !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-89-o-nha-mat-mat.html.]
Mất mặt còn hơn là liên lụy đến điện hạ.
Nếu , cái mạng nhỏ cũng khó giữ.
Mọi : "..."
Trừ Thẩm Lương Vi trong lòng sớm hiểu rõ Ô Nhã ý đồ gì, còn đều trợn mắt há hốc mồm.
Thẩm Hoằng Tuân thật sự là khinh thường mặt.
Nhìn hầu thế nào là chủ nhân nhà đó . Đại cung nữ chưởng sự bên cạnh Ung Vương điện hạ là loại phẩm hạnh thế , đủ thấy Ung Vương điện hạ... ha ha!
Chiến Vương lớn: "Ta quạ đen, ngươi cũng quá ếch đáy giếng đấy? Ung Vương phủ nghèo đến mức ? Thấy tiểu thư phủ đại thần trong triều liền dám cáo mượn oai hùm, gan ngươi to thật đấy! Đường chẳng lẽ mù ? Nếu dùng loại như ngươi."
Ô Nhã hổ đỏ bừng mặt, hận thể chui xuống đất, tức sợ thút thít, vẫn quên nhận .
Tay thì ngừng tát, nhưng miệng vẫn ngừng xin tha.
Chiến Vương chán ghét liếc ả một cái: "Khóc cái gì? Không còn tưởng gì ngươi đấy. Còn mau cút cho bổn vương!"
Ô Nhã thẹn sợ, lia lịa, lăn bò chạy biến.
Còn nửa phần kiêu ngạo lúc ?
Thẩm Hoằng Tuân chắp tay với Chiến Vương: "Đa tạ Chiến Vương điện hạ giải vây, giúp thần bớt một rắc rối."
Chiến Vương đáp nửa lễ: "Thẩm Tam thiếu gia khách khí , bổn vương cũng chỉ là chướng mắt loại điêu nô ỷ thế h.i.ế.p thôi."