Khi đối mặt với Đại phòng, phương diện duy nhất mà Thẩm Nhị lão gia cảm thấy tự tin mười phần, vô cùng tự tin chính là con gái giỏi hơn con gái Đại phòng gấp mười gấp trăm .
Đừng thấy ông gặp Thẩm Lương Vi thì vẻ trưởng bối hiền từ, trong mắt ông , Thẩm Lương Vi chỉ là một đứa ngu ngốc. Con gái ông chỉ cần dùng chút tâm tư thủ đoạn là thể nắm nó trong lòng bàn tay, nặn tròn bóp méo tùy ý.
Hoàng hậu ư? Cho dù Hoàng hậu, tính tình một thể đổi ? Không thể!
Ai ngờ ông nhắc đến chuyện thì thôi, nhắc đến, Thẩm Nhị phu nhân lập tức dựng ngược lông mày lá liễu, nghiến răng nghiến lợi lạnh : "Đó là thôi, lão gia! Con nha đầu ngốc trong miệng ông bây giờ ghê gớm lắm , hai ngày nay nó nhục Dung tỷ nhi đến mức con bé hận thể chui xuống đất, ngay cả cũng bó tay với nó..."
Thẩm Nhị lão gia sững sờ, nhướng mày: "Ý bà là ? Chuyện là thế nào?"
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thẩm Nhị phu nhân lạnh, kể sự việc thêm mắm dặm muối một hồi.
"Sao như ..." Thẩm Nhị lão gia kinh ngạc tức giận dám tin: "Nực !"
Thẩm Nhị phu nhân lạnh lùng : "Cũng chị dâu cả xúi giục thế nào lưng, Vi nha đầu đột nhiên như biến thành khác, thiết với chị dâu cả vô cùng, ngược xa lạ với , lời thấy nó cũng chẳng lọt tai! Lão gia, cứ thế , ông nghĩ xem, Dung tỷ nhi thể nắm thóp nó ?"
Mặt Thẩm Nhị lão gia đen sì: "Không ngờ chị dâu cả hiền thục như ! Mẹ ? Mẹ nghĩ cách ? Đón Vi nha đầu về Phúc An Viện ở, cho chị dâu cả tiếp cận chẳng ?"
"Ông tưởng nghĩ tới ?" Thẩm Nhị phu nhân lạnh thêm mắm dặm muối kể lể một phen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-71-am-muu-tinh-ke.html.]
Thẩm Nhị lão gia: "..."
"Gia môn bất hạnh, thật là gia môn bất hạnh," Thẩm Nhị lão gia lạnh lùng : "Không , thế , tiền đồ của Thẩm gia chúng thể hủy hoại chuyện . Bà mau chóng bàn bạc với , sắp xếp , hôn sự của Vi nha đầu và Ung Vương điện hạ cần định đoạt ngay."
Thẩm Nhị lão gia quyết tâm: "Chẳng trong lòng Vi nha đầu vẫn luôn Ung Vương điện hạ ? Nhân dịp Tết Âm lịch , thấy chi bằng dùng một liều t.h.u.ố.c mạnh, gạo nấu thành cơm, xem Đại phòng còn chịu nhả ..."
Mi tâm Thẩm Nhị phu nhân giật giật, cảm thấy chút vui vẻ. Cho dù cướp sự trong trắng của Vi nha đầu chính là Ung Vương điện hạ, thì việc thất tiết khi cưới vẫn sẽ khiến Ung Vương điện hạ coi thường. Rốt cuộc, chẳng đàn ông nào để trong lòng, kính trọng một phụ nữ giữ , phóng túng như .
Như thế, dù Vi nha đầu thành Vương phi, tương lai thành Hoàng hậu, cũng định sẵn sẽ sủng ái, sẽ sống .
Nó sống , mới giải mối hận trong lòng bà .
"Lão gia yên tâm," Thẩm Nhị phu nhân lập tức phấn chấn hẳn lên, "Chuyện lẽ nên dứt khoát dứt điểm như từ sớm. Đây cũng là chuyện mà, Ung Vương điện hạ chẳng lẽ xứng với Vi nha đầu ? Đại bác chị dâu cả bọn họ rõ ràng là hời còn khoe mẽ, để họ chịu thiệt ."
Trong lòng Thẩm Nhị lão gia vốn còn một chút áy náy, vợ xong, tán đồng, gật gật đầu, tia áy náy cũng tan biến còn dấu vết.
Gần như cùng lúc đó, hai em đang ăn cơm tối cùng ở Xuân Đằng Viện. Không lâu , Thẩm Hoằng Tuân vẫn như cũ đưa Thẩm Lương Vi về Lăng Tiêu Viện.
Vào đến sân, ở hành lang, Thẩm Hoằng Tuân cho lui hết hầu, với Thẩm Lương Vi: "Vi Nhi, Tam ca chuyện với , cứ , đừng vội nổi giận."
Thẩm Lương Vi sửng sốt, theo bản năng Thẩm Hoằng Tuân, trong lòng vô cớ thót một cái, vội gật đầu: "Tam ca ca cứ ."