"Khụ khụ khụ!" Thẩm Hoằng Khải vội vàng ho khan cắt ngang lời Thẩm Lương Vi, trong lòng thầm bực bội vị đường thật sự quá ngu ngốc, miệng mồm chốt cửa, loại chuyện mà cũng thể ?
Nói thì thanh danh của coi như tiêu tan hơn một nửa!
Thẩm Hoằng Khải sứt đầu mẻ trán, trong đầu ong ong loạn xạ, đành hốt hoảng lành cáo biệt Tiêu Cảnh Hoài, sợ hãi dẫn theo Phỉ Thúy rời , trong lòng uất ức vô cùng.
Sự việc đến nước , thêm Ung Vương điện hạ lên tiếng, chỉ thể đưa Phỉ Thúy về phủ.
Chuyện gọi là cái gì chứ...
Sớm thế , hôm nay nhất định sẽ tới đây.
Sau khi Thẩm Hoằng Khải và Phỉ Thúy rời , Thẩm Lương Vi cũng cáo biệt Tiêu Cảnh Hoài, trở về chỗ nghỉ ngơi.
Thẩm Tam phu nhân thấy Thẩm Lương Vi, đầy ẩn ý, giọng điệu vui vẻ: "Vi Nhi về , khí sắc Vi Nhi thế , chắc là gặp chuyện vui gì ?"
Sâu trong đáy mắt Thẩm Lương Vi thoáng qua tia chế giễu. Xem , bọn họ chính là như , ngừng tẩy não nàng, dùng đủ ám chỉ để gán ghép nàng và Tiêu Cảnh Hoài.
Để khiến nàng si mê Tiêu Cảnh Hoài, bất chấp tất cả điên cuồng gả cho , bọn họ thật sự tốn ít tâm sức!
" ạ! Trong phủ chúng a, thật sự chuyện vui đấy. Cháu gái xin phép giữ bí mật chút xíu, đợi về phủ Tam thẩm sẽ ngay thôi." Thẩm Lương Vi ngây thơ .
Thẩm Tam phu nhân sững sờ, cứ tưởng Thẩm Lương Vi quyết tâm gả cho Ung Vương, định về phủ là ngả bài với Lão phu nhân, trong lòng khỏi vui mừng.
Nếu giúp Lão phu nhân chuyện , quyền quản gia thể chia một nửa đấy!
Thẩm Tam phu nhân lập tức ha hả : "Được , Tam thẩm chúc mừng con nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luong-duyen-nay-la-ke-doc/chuong-40-hieu-lam.html.]
Trong lòng thầm phỉ nhổ, mắng Thẩm Lương Vi hổ.
Thẩm Lương Vi ngạc nhiên : "Hai chữ 'chúc mừng' nên với con ạ."
Thẩm Tam phu nhân nào chịu tin? Chỉ nghĩ Thẩm Lương Vi ngại ngùng nên mới thác như , ha hả cho qua chuyện.
Vừa lúc Thẩm Lương Dung, Thẩm Lương Nguyệt cũng trở , Thẩm Tam phu nhân càng nhắc đến chuyện nữa.
Thẩm Lương Vi cũng , nhắc .
Mục đích đến đây hôm nay đạt , dùng xong cơm chay, Thẩm Tam phu nhân liền dẫn các nàng dẹp đường hồi phủ.
Không tránh khỏi việc đến Phúc An Viện gặp Thẩm Lão phu nhân để báo cáo một tiếng là về.
Không khí ở chỗ Thẩm Lão phu nhân chút trầm lắng nặng nề, sắc mặt bà lắm, miễn cưỡng Thẩm Tam phu nhân vài câu " chuyện thuận lợi" linh tinh, liền phất tay bảo bà cùng Thẩm Lương Dung, Thẩm Lương Nguyệt lui , chỉ giữ Thẩm Lương Vi.
Thẩm Lương Nguyệt khỏi hung hăng lườm Thẩm Lương Vi một cái, tràn đầy ghen ghét.
Thẩm Lương Vi đắc ý nhướng mày với nàng , chọc nàng tức suýt dậm chân.
Thẩm Lương Vi tự nhiên tổ mẫu giữ là vì chuyện gì.
Quả nhiên, khác , Thẩm Lão phu nhân liền sa sầm mặt mày, lạnh lùng Thẩm Lương Vi: "Vi Nhi, con quá hiểu chuyện! Mới cận với ruột con mấy ngày mà học cái thói ? Sao con thể những lời đó mặt Ung Vương điện hạ! Thật là thể thống gì."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thẩm Lương Vi ngẩn , mếu máo : "Tổ mẫu, , thương Vi Nhi nữa ? Sao thể phân rõ trắng đen mắng Vi Nhi? Vi Nhi bậy gì mặt Ung Vương điện hạ , Vi Nhi đều là sự thật mà."
Thẩm Lão phu nhân nén giận : "Tổ mẫu tự nhiên thương con, chính vì thương con mới thể trơ mắt con sai mà mặc kệ. Con còn dám bậy? Rõ ràng là con tiện tì Phỉ Thúy câu dẫn Nhị ca ca con, con thể ... còn để Ung Vương điện hạ chủ, cho nó theo Nhị ca ca con, chẳng là hại Nhị ca ca con !"