Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Luôn Bên Cạnh Anh - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-05-17 13:38:24
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật Trần Khôn dối, ăn sáng, nhưng vẫn gần gũi với cô hơn nên mới như .

 

Có thể ở bên cô gái thích một giây, cái gì cũng đáng giá.

 

Trong lúc ăn cơm, Lạc Yên cẩn thận để lọn tóc suýt chút nữa chạm bát canh, vẫn là Trần Khôn kịp thời phản ứng, giúp cô vén lọn tóc lên, đó nhịn mà xoa đầu cô.

 

"Em cẩn thận một chút." Trần Khôn với ngữ điệu trách móc, giấu ý trong đó.

 

Lạc Yên mất tự nhiên, mặc dù là giúp cô vén tóc, nhưng hành động xoa đầu ở mật quá ? Cô nhớ đến những lời đồn ở trong bệnh viện, rằng bác sĩ Trần thích cô, nhưng cô vẫn luôn cho rằng đây là sự thật.

 

Ngẫm ánh mắt mà Trần Khôn cô lúc nãy, Lạc Yên mù, cô đương nhiên một phần tình cảm trong đó.

 

Nếu là , nếu đăng ký kết hôn, Âu Dực tổn thương như , cô sẽ suy xét chấp nhận Trần Khôn, nhưng hiện tại tên của cô giấy kết hôn với Âu Dực, theo lý mà thì cô nên tiếp xúc nhiều với Trần Khôn, tránh cho cả cô và đối phương đều khó xử.

 

Nghĩ là , khi ăn xong, Lạc Yên lập tức thanh toán tiền rời , lấy lí do là tìm Diệp Diệp việc, đến khi Trần Khôn kịp phản ứng thì cô xa, chỉ để cho một bóng lưng đang khuất dần.

 

Cánh môi Trần Khôn khẽ mấp máy, định gọi cô nhưng cuối cùng vẫn .

 

Hồi nãy thái độ của cô kì lạ, tình cảm của rõ ràng quá ? Thật cố ý, chỉ là quá yêu cô, những hành động tạo trong vô thức.

 

Hy vọng cô sẽ vì thế mà tránh mặt .

 

Trần Khôn thở dài, khi thanh toán tiền xong, ngay lúc chuẩn trong thì đột nhiên phát hiện phía cây truyền đến động tĩnh.

 

Là ảo giác của ? Hay thật sự ẩn nấp ở trong đó?

 

Trần Khôn còn kịp xác nhận, bác sĩ Trương bất ngờ vỗ vai từ phía : "Tiểu Trần, ở đây? Không trong ?"

 

Trần Khôn do dự, ánh mắt nóng rực của bác sĩ Trương, rốt cuộc cũng bỏ chuyện xác nhận qua một bên.

 

Có lẽ là ảo giác của thôi, rình rập và Lạc Yên gì chứ, hai cũng chẳng là minh tinh.

 

Nghĩ như , theo bác sĩ Trương bên trong.

 

Cùng lúc đó, ở phía cây.

 

Lục Duy Khiêm tay cầm điện thoại khẽ thở phào.

 

"Phù, may là phát hiện ."

 

Lục Duy Khiêm những tấm hình mà chụp , khỏi hài lòng.

 

"Chậc, ôm eo, đỡ lấy , vén tóc, xoa đầu, ăn cơm cùng ... Những hình ảnh đều sẽ đến tay Âu Dực hết."

 

Lục Duy Khiêm gõ liên tục điện thoại, đến khi nhấn phím gửi , mặt mới lộ một nụ .

 

"Lạc Yên, thật xin , nhưng bất đắc dĩ mới ."

 

Xong việc, Lục Duy Khiêm rời .

 

Vốn dĩ hôm nay đến đây là để khám định kỳ, ngờ thu thành quả lớn như , để tránh Lạc Yên nghi ngờ, vẫn nên đến bệnh viện khác tái khám thì hơn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luon-ben-canh-anh/chuong-94.html.]

thì... còn Lạc Yên, cô như , Âu Dực xứng?

 

Đợi đến khi trả xong mối thù g.i.ế.c em gái, gia sản Âu gia, sẽ cho cô tất cả.

 

"Lạc Yên, chờ ."

 

...

 

Ngày hôm nay trôi qua như ngày, đến 5 giờ chiều, tất cả đều tan .

 

Khác với hôm qua, rõ ràng hôm qua Lạc Yên chỉ thời gian trôi qua càng nhanh càng , để cô thể trở về ăn cơm cùng Âu Dực, nhưng hôm nay cô một chút cũng trở về.

 

Trở về để nhận sự lạnh nhạt từ , cô thích.

 

Diệp Diệp dường như tâm trạng của cô đang , cô bước đến bên cạnh cô, nhẹ giọng hỏi:

 

"Vị khó ?'

 

Vị ở đây cần cũng , là Âu Dực.

 

Lạc Yên lắc đầu, cô Diệp Diệp lo lắng cho cô.

 

Làm bạn với nhiều năm như , chỉ cần một ánh mắt, Diệp Diệp cũng thể đoán cảm xúc của Lạc Yên. Cô mỉm , hiểu chuyện mà tiếp tục nhắc đến chuyện nữa, chỉ nhẹ nhàng :

 

"Tớ một quán rượu mới mở, ở đó yên tĩnh, ồn ào như ở quán bar, chúng đến thử ?"

 

Lạc Yên gật đầu, cô cần một nơi để giúp bản nhẹ nhõm hơn.

 

Hai đến quán rượu, hình như Diệp Diệp đến đây vài , quen với chủ quán. Vừa bước quán, cô hô lên: "Dì Lâm, cho chúng cháu hai chai rượu whisky!"

 

Bà chủ gọi là dì Lâm thấy Diệp Diệp thì mỉm : "Diệp Diệp đến , đây là..."

 

Diệp Diệp sang bên cạnh, giới thiệu: "Dì Lâm, đây là Lạc Yên, tri kỷ của cháu." Rồi với Lạc Yên: "Yên Yên, đây là dì Lâm, bà chủ ở đây, thím thiện, cứ tự nhiên nhé."

 

Lạc Yên gật đầu với dì Lâm.

 

Dì Lâm Diệp Diệp giới thiệu xong, kinh ngạc thôi: "Lạc Yên ? Chẳng là..."

 

Diệp Diệp lắc đầu, ý bảo dì Lâm đừng nữa, dì Lâm cũng ý thức bản thất thố, tiếp tục pha rượu cho hai .

 

Lạc Yên khó hiểu: "Dì tớ ?"

 

Diệp Diệp vỗ vỗ vai cô: "Đừng để ý, là vợ Âu Dực, Âu Dực nổi tiếng, dì kinh ngạc cũng là điều bình thường.

 

Lí do khá thuyết phục, Lạc Yên cũng nghĩ nhiều nữa, điều khiến Diệp Diệp thở phào.

 

Chẳng bao lâu , dì Lâm đưa rượu , đó rời . Trong góc khuất chỉ còn hai , Lạc Yên rốt cuộc cũng nhịn nữa, bật :

 

"Diệp Diệp, xem... là tớ ngu ngốc do Âu Dực vô tình..."

 

"Có chuyện gì xảy với ? Anh ức h.i.ế.p ? Đừng giữ trong lòng, kể cho tớ ..."

 

Lạc Yên nức nở: "Diệp Diệp, , trái tim của Âu Dực chắc chắn bằng sắt, lạnh lùng đến mức thể tin , ..."

Loading...