Vì thế, khi cảm nhận vị trí bên cạnh lún xuống, Lạc Yên vô cùng ngạc nhiên, kịp nghĩ gì vội vàng bật dậy, cất giọng hỏi:.
Truyện đề cử: Vạn Cổ Chí Tôn
"Âu Dực, đây?"
Âu Dực thấy cô phản ứng như thì nhíu mày, trong mắt tràn đầy vẻ khó hiểu, tự nhiên hỏi : "Chỉ ba chiếc giường, vấn đề gì ?"
Lạc Yên gượng: "Chỉ ba chiếc giường, ... nên ngủ cùng Lục Duy Khiêm mới , dù thì hai chúng cũng thật sự..." thật sự tình cảm với .
Vế Lạc Yên ngập ngừng thành lời, cô tin rằng Âu Dực sẽ hiểu ý của cô.
là như , Âu Dực xong liền hiểu, mặc dù đây là sự thật nhưng khi chính miệng cô đề cập đến, trong lòng nhịn trở nên khó chịu, chính cũng hiểu rõ tại như .
Dường như gì đó đổi trong vô thức, vốn dĩ cảm xúc của nên là như thế ...
Âu Dực cố kìm nén sự mất mát, thanh âm gì khác thường: "Không , theo pháp luật thì hiện tại hai chúng là vợ chồng, hơn nữa thói quen ngủ cùng giường với bạn bè."
Điểm là dối, bởi thì thời trung học, trường từng tổ chức cắm trại, từng ngủ với đám bạn của hai đêm liền cũng vấn đề gì.
tại Âu Dực dối cô? Chính cũng đáp án cho câu hỏi .
Sau khi giải thích, Lạc Yên cũng nghi ngờ gì nữa mà tin ngay. Thật cô chỉ thắc mắc một chút, cũng xem việc hai ngủ chung giường là kì lạ, bởi vì đó, khi lạc hoang đảo, hai từng chung giường một đêm.
Cô trở xuống tiếp tục nghỉ ngơi, vài phút , cơn buồn ngủ đánh úp tới, Lạc Yên chuẩn nhắm mắt giấc ngủ thì giọng trầm thấp của Âu Dực vang lên bên tai cô:
"Lạc Yên, hồi nãy em khuyên Mạn Mạn quần áo? Mặc như ... khó coi lắm."
Hơn nữa, tại lúc Lạc Mạn gần như k.h.o.ả t.h.â.n ngã lòng , cô phản ứng gì?
Cô ghen ?
Cũng , ban đầu cô đến với là vì đêm định mệnh đó, mặc dù nhớ nhưng vẫn thể phủ nhận một sự thật rằng Lạc Yên dùng thủ đoạn để trở thành vợ .
Chắc hẳn cô tình cảm với , đến với chỉ vì mục đích riêng nào đó, nếu tình cảm, còn trông chờ việc cô ghen ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luon-ben-canh-anh/chuong-79.html.]
Âu Dực thầm khổ, đôi khi cũng thể hiểu nổi chính bản .
Hình như cảm xúc của đối với Lạc Yên gì đó đổi ...
Lạc Yên định ngủ, câu hỏi của đánh thức, cơn buồn ngủ cũng theo đó mà dần dần mất , thì buồn , nhưng cô một tật , đó là khi cô sắp ngủ mà đánh thức thì sẽ thể tiếp tục ngủ nữa, mất ít nhất 30 phút mới thể nhắm mắt trở .
Cô trầm mặc trong chốc lát, đó quyết định hết sự thật: "Em khuyên chị quần áo nhưng chị chịu, bảo rằng mặc thế cũng vấn đề gì."
Nghe thấy câu trả lời của cô, Âu Dực im lặng, hiểu đại khái . Không là Lạc Yên cố tình nhắc nhở, mà là Lạc Mạn cố ý theo.
tại cô ăn mặc như xuất hiện mặt ? Là vô tình là cố ý?
Cô bé cứu 12 năm thể như thế ? Hình ảnh bóng dáng nhỏ nhắn năm đó và hình ảnh Lạc Mạn bây giờ trùng khớp .
Không từng nghi ngờ Lạc Mạn, nhưng mỗi nhớ hai gặp , nhớ đến những chi tiết mà cô kể , trùng khớp với kí ức trong đầu .
Nếu Lạc Mạn là cô bé năm đó, hẳn là cô sẽ nhớ rõ và kể rõ chuyện như .
Cho nên... Hẳn là nghĩ nhiều , Lạc Mạn tỉnh , lẽ vẫn còn chấp nhận sự thật nên mới vô ý như .
Chắc chắn là Lạc Mạn hề cố ý!
Sau khi nghĩ thông suốt, lòng nhẹ nhõm hơn hẳn, cũng tiếp tục trò chuyện với Lạc Yên nữa mà bắt đầu giấc ngủ.
Trước khi ngủ còn quên chúc Lạc Yên một câu: "Lạc Yên, ngủ ngon."
Sau đó liền nhắm mắt .
Lạc Yên bên cạnh , cô mở to mắt trần nhà, trong mắt là một mảnh tĩnh lặng.
Luôn cảm thấy Âu Dực gì đó là lạ.
Lạc Yên nghĩ mãi vẫn nhớ lạ chỗ nào, chỉ thể như , chờ cơn buồn ngủ đến, đôi mắt cô khép dần, thở đều đặn.
Một buổi tối trôi qua khá nhẹ nhàng.
Trái ngược với bầu khí nhẹ nhàng trong túp lều, ở một góc khuất nào đó, Lạc Mạn và Lục Duy Khiêm đang lớn giọng cãi .