Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Luôn Bên Cạnh Anh - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-05-30 08:31:11
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi nghĩ thông, mặc dù trong lòng vẫn còn buồn nhưng Âu Dực biểu hiện bên ngoài, cũng đáp những của Lạc Yên mà chuyển sang chủ đề khác.

Âu Dực cô, giọng điệu gì khác thường: "Được , là quá gấp gáp, nhanh lên xe ."

Lạc Yên thấy để ý, ngược thở phào.

Vừa vì cảm xúc mất khống chế nên lời chút quá đáng, khi xong, Lạc Yên đột nhiên thấy hối hận.

Ánh mắt cô bất giác quét qua bàn tay đẫm m.á.u của , vẻ nỡ trong mắt càng thêm nhiều, cho cùng thì đàn ông cũng vì cô mà thương

Tuy rằng chỉ là vết thương ngoài da nhưng mất nhiều m.á.u như , thể đau? Sao thể ảnh hưởng?

Âu Dực cảm nhận tầm mắt của cô, trong lòng tính toán.

Anh mở cửa xe chờ Lạc Yên bước lên , đó mới vòng qua cửa xe bên bên trong, nhưng khi lên xe mới phát hiện vấn đề

Âu Dực thuận tay , xui xẻo là bàn tay thương cũng là tay .

Lạc Yên lái xe, cho nên...!cục diện rơi tĩnh mịch, bầu khí yên lặng đến mức tiếng hít thở cũng trở nên rõ ràng, Lạc Yên cảm nhận , nhỏ giọng hỏi: "...!Có chuyện gì ?"

Âu Dực đưa bàn tay thương của lên, lông mày nhíu , biểu cảm đau đớn: "Tay thương, lái xe ."

"..." Lạc Yên câm nín, cô lo cho vết thương của nhưng quên mất vấn đề .

 

Có điều nãy bảo rằng chỉ là thương ngoài da, bây giờ trông vẻ thống khổ như thế?

Là vì mất m.á.u của nhiều ?

 

Lạc Yên cảm thấy đau lòng, cũng vì cô...

"Trước tiên đây , tìm lái thuê."

"Còn nữa, những lời hồi nãy...! đừng để trong lòng."

"Được." Âu Dực nhẹ nhàng gật đầu, bóng lưng nhỏ nhắn khuất dần, đáy mắt hiện lên ý nhàn nhạt.

Xem khổ nhục kế hiệu quả .

Đến khi Lạc Yên trở về, bên cạnh cô còn một đàn ông ước chừng năm mươi tuổi.

 

Người đàn ông là tài xế của một công ty taxi độ phổ biến cao, hiện tại ông đang khách, Lạc Yên vặn bắt gặp nên hỏi thuê.

Người đàn ông đưa mức giá trời, là một thành công trong việc đào tạo minh tinh ở giới giải trí, Lạc Yên vẫn cảm thấy tiếc tiền.

nghĩ đến Âu Dực, cô cắn răng đồng ý.

Quả nhiên khi mang theo tài xế trở về, vẻ mặt Âu Dực càng khổ sở hơn, m.á.u tuôn cũng nhiều hơn .

Lạc Yên khẽ thở dài, may mà cô ghé tiệm thuốc mua một dụng cụ xử lý vết thương, nếu đợi đến khi về đến biệt thự, m.á.u mất của Âu Dực thể tạo nên một trận lũ máu.

Lạc Yên cùng tài xế bước lên xe, Âu Dực nhường vị trí ghế lái cho tài xế, lùi về ghế ngay bên cạnh vị trí của Lạc Yên.

Trong lúc chờ về nhà, Lạc Yên sang Âu Dực, tay cầm hộp dụng cụ, cô thể xử lý vết thương tạm thời, cầm m.á.u cho , nhưng loay hoay mất hai phút vẫn nên mở miệng thế nào.

Cuối cùng Lạc Yên chọn cách thẳng nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luon-ben-canh-anh/chuong-153.html.]

"Để cầm m.á.u cho ."

Âu Dực cầu còn , lập tức gật đầu.

Loại công việc như xử lý vết thương cần gần , hai thể thu hẹp cách, trong nháy mắt Âu Dực và Lạc Yên gần hơn.

Hơi thở nhẹ nhàng vương quanh chóp mũi, Âu Dực lẳng lặng con gái đang chăm chú cắt băng gạc.

Đến khi xong xuôi, cánh tay quấn thành xác ướp của , khoé môi Âu Dực giật nhẹ.

Cô gái , rõ ràng bình thường khéo tay như thế, lúc băng bó cho run rẩy hai tay, thành phẩm chẳng làm .

thích.

...

Không hổ là tài xế của một công ty taxi độ phổ biến cao, kỹ thuật lái xe của tài xế thể chê , tìm đường cũng thông thạo, nhanh đưa Lạc Yên và Âu Dực về biệt thự.

 

Thanh toán tiền cho tài xế xong, Lạc Yên và Âu Dực trong biệt thự, giúp việc Tiểu Hạnh thấy hai , bản năng bát quái trỗi dậy, lén lút biểu cảm của chủ nhà .

Vài phút đó, khi Lạc Yên và Âu Dực khuất, Tiểu Hạnh lấy điện thoại nhắn trong nhóm chat.

"Cậu chủ nghiệp quật !"

...

Trí nhớ của Lạc Yên thật sự , 5 năm trôi qua mà cô vẫn quên đường trong căn biệt thự .

Lạc Yên cùng Âu Dực lên tầng hai, đến cửa phòng ngủ, cả hai dừng bước chân .

Lạc Yên lên tiếng : "Nhất Tiêu ngủ ở ? Tôi đến phòng thằng bé."

Âu Dực khựng , rõ ràng để cô ngủ cùng con trai.

 

Thế là mặt đỏ tim đập tìm lý do giữ cô phòng : "Nhất Tiêu lớn , để thằng bé tự lập hơn, em nên tách ngủ riêng với nó."

Lạc Yên suy nghĩ một lúc, cảm thấy lý do thuyết phục chút nào.

 

Cái gì mà Nhất Tiêu lớn chứ? Thằng bé mới 4 tuổi, còn học tiểu học đấy!

Lại còn bảo con trai cô tự lập, chắc hẳn Âu Dực lúc ở nước ngoài, từ năm 3 tuổi Lạc Nhất Tiêu một mực tách ngủ riêng.

Đêm nay vì khó xử nên cô mới đến đó thôi, còn ý tứ mà bôi con trai cô.

Lạc Yên cực kì bất mãn: "Nếu thì thôi , ngủ phòng ."

Phòng là phòng ngủ của cô 5 năm .

Âu Dực đột nhiên cảm thấy hối hận, vì cái gì mà hồi nãy thẳng chứ? Bât giờ quanh co lòng vòng như thế .

Không còn cách nào khác, Âu Dực chỉ thể nhắm mắt bừa: "Phòng đó lâu cho dọn dẹp, hiện tại sử dụng , em ngủ cùng phòng với một đêm cũng xảy chuyện gì đúng ?"

Lạc Yên hề cân nhắc, từ chối ngay lập tức: "Không ! Nếu phòng tiện thì đổi phòng khác, nhà nhiều phòng."

"Phòng nào cũng tiện."

"..." Anh thể đừng dối một cách đàng hoàng chững chạc như ? Sao ai cho cô là Âu Dực một mặt hổ như chứ..

Loading...