Lạc Nhất Tiêu căm hận Vương Sâm một lúc, đó lưu luyến rời .
Cậu dám đặt khỏi tầm mắt ngay, đến tận khi chứng kiến nhà vệ sinh sự cợt của Vương Sâm, mới tạm yên tâm tìm bọn trẻ.
Lạc Nhất Tiêu tìm đến đám đông nhiều trẻ con nhất, cũng tính bắt chuyện bọn chúng, chỉ một bên bọn chúng chơi đùa, một bộ khinh thường cùng bọn chúng làm trò trẻ con .
Lạc Nhất Tiêu tựa cửa xe ô tô gần đó, bộ vest dành cho trẻ con mang lên khiến trông khác hẳn những đứa trẻ mang yếm jean váy công chúa khác.
Lạc Nhất Tiêu cha và đều thuộc hàng ngũ nhan sắc cực phẩm, kế thừa gen của hai , ngũ quan cần , đến mức khiến đối diện dứt mắt , dáng của cũng giống ba , cao hơn hẳn những đứa trẻ đồng trang lứa khác.
So với đám choai choai , bắt mắt và nổi bật hơn nhiều, các cô bé đang chơi đùa cũng lượt chú ý đến .
Lạc Nhất Tiêu chỉ nũng nịu khi mặt , đối với ngoài, khác Âu Dực là bao, vẻ mặt lạnh tanh cùng biểu cảm hững hờ khiến càng hút mắt các bé gái.
Các bé gái ở đây khí chất "lạnh lùng" của hấp dẫn, một vài thậm chí nghỉ việc chơi đùa để ngắm .
Tình hình hiện tại khác lúc ở trường là bao.
Lạc Nhất Tiêu xinh trai, đương nhiên các bé gái yêu mến, nhưng các bé trai khác vốn bọn con gái vây quanh, nay thấy các em gái dễ thương Lạc Nhất Tiêu cướp mất sự chú ý, tức khắc nổi m.á.u ghen tị.
Dù cũng đều là trẻ con, cảm xúc gì cũng che giấu , sự ganh ghét của bọn con trai, Lạc Nhất Tiêu đều , điều để tâm, dù đám cũng quan trọng.
Chỉ là... Có một việc ngoài ý xảy .
"Lạc Nhất Tiêu! Mày đừng giả vờ giả vịt, đồ mồ côi ba, đồ ba, đồ rác rưởi ba bỏ rơi!"
Nghe thấy hai chữ "mồ côi" cùng giọng quen thuộc, ánh mắt Lạc Nhất Tiêu trầm xuống, nhóc lạnh lùng cất giọng, là một bé trai mũm mĩm mập mạp, cũng là kẻ thường xuyên bắt nạt ở trường - Vương Tuấn.
Hơ... Không nghĩ ở nơi cũng gặp quen.
Lạc Nhất Tiêu vẫn tiếp tục làm lơ, trong suy nghĩ của , kẻ râu ria xứng đáng để đặt trong lòng.
phản ứng của lọt mắt các bé trai trở thành ngầm thừa nhận.
Các bé trai ở đây vốn ưa ngay từ khi xuất hiện, ai bảo xuất sắc hơn bọn chúng, thu hút con gái hơn bọn chúng chứ? vì nể mặt đám con gái, ai dám công khai ghét , điều bây giờ bọn chúng lý do.
Lạc Nhất Tiêu mồ côi ba.
Đối với đám trẻ, đây là một chi tiết đáng để cảm thông, ngược là một lý do để bọn chúng trêu chọc .
"Lạc Nhất Tiêu, ba mày ghét mày , chắc chắn là do mày đủ ngoan."
"Có do mày quá xa nên ba mày mới cần ?"
"Chắc là , loại chỉ nấp lưng con gái, để con gái mặt bênh vực như mày thì ai mà cần chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luon-ben-canh-anh/chuong-136.html.]
"Mẹ mày chắc làm chuyện gì nên ba mày mới vứt bỏ hai con mày đấy."
"Ba tao mày là thứ gì, còn sớm muộn gì cũng làm mày lóc cầu xin, mày làm cái nghề... cái nghề mà lên giường chờ đàn ông đến ?"
Một đám trẻ con loắt choắt, thể những lời lẽ khó đến thế, lớn trong nhà dạy dỗ kiểu gì.
Lạc Nhất Tiêu vốn quen với kiểu bàn tán thế , dự định làm lơ, nhưng khi đến hai câu cuối cùng, nhịn nữa.
Lạc Nhất Tiêu siết chặt tay, lao đến mặt Vương Tuấn - những lời lẽ bẩn thỉu ác độc , tới một giây , một cú đ.ấ.m rơi khuôn mặt mập ú thịt của .
"Aaaaaaaa!"
"Lạc Nhất Tiêu, mày chán sống !"
Hai đứa trẻ lao đánh , đám con trai còn một lúc, đó cùng xông trợ giúp Vương Tuấn.
Trông bọn chúng vẻ mập mạp to con, còn tưởng Lạc Nhất Tiêu là đối thủ, ai ngờ đám trẻ con chỉ cái xác, chẳng chút sức lực gì.
Một Lạc Nhất Tiêu và bốn bé trai to xác đánh , đến mười phút , cả đám đo đất.
Lạc Nhất Tiêu phủi tay, khẽ thở , giọng trẻ con nhưng chút độ ấm: "Về bảo lớn giáo dục , tao còn lời một nào nữa thì tao đánh nhé như hôm nay ."
Đám trẻ con cam tâm , nhưng đánh , bọn chúng cũng thể làm gì.
lúc , từ trong đại sảnh một phụ nữ mập mạp bước , Vương Tuấn thấy bà , lập tức hét lên:
"Mẹ! Mẹ mau đây, thằng dã chủng đánh bọn con!"
Trương Mẫn thấy con trai cưng gọi thì lập tức sang, thấy một bầm tím của con trai , bà hốt hoảng chạy đến.
"Con trai, là ai làm con nông nỗi !"
Vương Tuấn chỉ tay mặt Lạc Nhất Tiêu: "Là nó! Nó đánh bọn con!"
Trương Mẫn lên theo hướng con trai cưng chỉ, phát hiện đánh con trai là một bé trai tuấn tú, còn quen mắt.
Nếu như bà nhớ nhầm, thì đây chính là con trai của con hồ ly tinh lẳng lơ Lạc Yên câu dẫn chồng bà .
Vương Sâm là chồng Trương Mẫn, hầu hết tiền bà tiêu đều là do Vương Sâm cấp do, chính vì , bà dám ý kiến gì với Vương Sâm.
Thường ngày Vương Sâm dẫn gái về nhà ân ái, bà hết, cũng cay cú lắm, nhưng chỉ thể nhắm mắt cho qua. Hôm nay thấy chồng ý tứ với Lạc Yên, Trương Mẫn sớm ngứa mắt, bây giờ tìm đối tượng để trút giận, Trương Mẫn thể bỏ qua?
"Chát!"
Một cái tát rơi khuôn mặt tuấn tú của Lạc Nhất Tiêu.