Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Luôn Bên Cạnh Anh - Chương 129

Cập nhật lúc: 2025-05-25 08:56:29
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu thế lực của Âu Dực quá mức kinh , Mạc Khắc sớm triệt luôn đường sống của .

 

Mạc Khắc thừa nhận lương thiện, sẽ ngày đủ thực lực để đánh bại Âu Dực, cho Lạc Yên thấy yêu cô thế nào.

 

Múi giờ ở nước M chậm hơn nước Z, 30 phút , tiếng pháo hoa mới vang lên, Mạc Khắc đến ban công, ở nơi qua ban công nhà đối diện, giọng trầm thấp mang theo ý với Lạc Yên:

 

"Yên Yên, chúc em và con năm mới vui vẻ!"

 

Lạc Yên theo hướng âm thanh, nở nụ dịu dàng: "Cảm ơn ."

 

Pháo hoa rực rỡ, trong cô còn mang một sinh mệnh, trái tim còn lạnh lẽo như nữa.

 

...

 

Thời gian thoáng chốc trôi qua thêm 4 năm.

 

Hôm nay là ngày 6 tháng 5, chỉ còn một tháng nữa thôi là tròn 5 năm kể từ khi Lạc Yên rời khỏi thành phố A tấp nập.

 

Suốt 5 năm qua, theo dấu vết của thời gian, Lạc Yên dần quên bóng hình năm đó, mỗi nghĩ đến , mặc dù trái tim vẫn còn nhói đau nhưng trong lòng còn khó chịu như nữa.

 

Có lẽ là do đứa con trai đáng yêu của cô chào đời, bên cạnh thêm một bầu bạn nên trái tim cũng đỡ trống vắng.

 

Lạc Yên trong vườn hoa, đang lúc suy nghĩ về những chuyện mà cô trải qua, phía lưng đột nhiên truyền đến tiếng bước chân nhịp nhàng.

 

Ngay đó, một cục thịt nhỏ mềm mại nhào lòng Lạc Yên.

 

"Mẹ! Con về !"

 

Lạc Yên đón lấy con trai , giúp nhóc tháo chiếc cặp sách lưng , đó làm vẻ mặt hài lòng, cất giọng trách móc nhóc:

 

"Nhất Tiêu, bảo con nhào lòng như thế, con cứ chịu lời hả? Có tin đánh đòn ?"

 

Tuy đang trách móc con trai nhưng từ giọng điệu của Lạc Yên, thể nỡ tổn thương một sợi tóc của , càng đừng là đánh đòn.

 

Lạc Nhất Tiêu đương nhiên là thương , cô trách móc xong thì bĩu môi: "Con thương nên mới làm như đấy, ba kìa, làm gì cơ hội chạm con."

 

Lạc Yên nhíu mày, giọng trầm xuống: "Nhất Tiêu, nhắc con bao nhiêu ? Con gọi chú Mạc là ba, hiểu ?"

 

Lạc Nhất Tiêu cụp mắt, một lúc thì lầm bầm: " ơi... Bọn chúng bảo con là đồ mồ côi cha..."

 

Lạc Nhất Tiêu nhắc đến, trong lòng Lạc Yên đau xót.

 

Cũng do cô, cho Nhất Tiêu một gia đình hảo.

 

lúc , phía truyền đến một giọng mang theo ý của đàn ông, theo đó là tiếng bước chân vững vàng.

 

"Có ? Trẻ con thường nhạy cảm, Yên Yên, em cứ để nó gọi là ba cũng , sẽ nghĩ sang hướng , dù cũng quý thằng nhóc, làm ba nuôi của nó là vinh hạnh của ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luon-ben-canh-anh/chuong-129.html.]

Mạc Khắc như thế, nhưng Lạc Yên vẫn còn điều băn khoăn: "..."

 

Mạc Khắc cắt ngang lời cô, bẻ lái sang vấn đề khác: "Được , cứ quyết định thế , đúng , chuyện công ty của cô như thế nào ?

 

Nhắc đến mới nhớ, khi sinh con một năm, tiền tiết kiệm mà Lạc Yên mang theo vơi một nửa. Cô ăn no chờ chết, đương nhiên hiểu rằng nếu cứ tiếp tục tiêu tiền như , chẳng mấy chốc sẽ hết sạch.

 

Thế là Lạc Yên vận dụng những kiến thức mà cô , bắt đầu đầu tư ở một vài lĩnh vực.

 

Thành công , thất bại cũng , nhưng nổi bật nhất là thành công ở lĩnh vực giới giải trí, ban đầu, Lạc Yên dùng bộ tiền còn đầu tư một vài bộ phim thanh xuân, vốn chỉ mang tâm lý ăn may, ngờ bộ phim đó nổi lên bất ngờ, thế là Lạc Yên thu một khoản lợi nhuận lớn.

 

Những việc đó thuận lợi vô cùng, như cá gặp nước, như diều gặp gió, thất bại của Lạc Yên chỉ đếm đầu ngón tay.

 

Lăn lộn hai năm, rốt cuộc cô cũng một khoản tiền lớn, Lạc Yên quyết định mở công ty giải trí.

 

Chỉ qua một năm, công ty phát triển lớn mạnh vô cùng, Lạc Yên gần như trở thành ông trùm giới giải trí ở nước M.

 

Mạc Khắc thạo về mảng , thỉnh thoảng sẽ hỏi cô về một vài chuyện trong công ty, lúc cô gặp khó khăn, sẽ chỉ hướng để cô xử lý.

 

Có Mạc Khắc trợ giúp, Lạc Yên vốn thuận lợi càng thêm phát triển.

 

Thế nên bây giờ, Mạc Khắc nhắc đến chuyện , Lạc Yên nhanh chóng dẫn dắt sang vấn đề khác. Nghe xong câu hỏi, cô trầm tư một lúc :

 

"Tôi nghĩ thể một tháng sẽ trở nước Z, chính xác là trở thành phố A."

 

Mạc Khắc ngẩn .

 

"Em... Vẫn còn nhớ đến Âu Dực...?"

 

Lạc Yên liếc Mạc Khắc một cái, tỏ vui: "Đừng nghĩ bậy, chỉ là cảm thấy nước M nhỏ, nếu trở về thì công ty sẽ dậm chân tại chỗ, đó là điều ."

 

Dừng một lúc, cô tiếp: "Vừa vặn nước Z là nơi mà giới giải trí phát triển lớn mạnh nhất, lẽ sẽ thử sức ở đó."

 

Mạc Khắc trầm mặc, tin lời Lạc Yên , nhưng nhớ đến việc giữa Lạc Yên và Âu Dực còn đoạn kỉ niệm đẽ 18 năm , Mạc Khắc thể tin nổi.

 

thì Lạc Yên chờ đợi Âu Dực nhiều năm như thế, tình cảm sâu đậm như thế, thể quên là quên ?

 

Cô đây là đang kiếm cớ mà thôi.

 

Có điều nếu Lạc Yên , Mạc Khắc cũng thể ngăn cản, đến cuối cùng, chỉ thể gật đầu, khoé môi nặn một nụ gượng gạo:

 

"Được , sẽ chuẩn giấy tờ và xử lý thủ tục, một tháng là em thể trở về, vặn... cũng việc cần trở về."

 

Lạc Yên xong, vô cùng mừng rỡ: "Thật , thì quá, luôn tiếc nuối vì chúng thể cùng trở về, giúp đỡ nhiều."

 

Mạc Khắc khẽ, đưa tay lên xoa đầu cô, đó cánh tay dừng giữa trung hạ xuống, đó làm như việc gì xảy , thảm nhiên với cô:

 

"Tôi làm thể yên tâm để em từ nơi xa xôi trở về nước Z một ."

Loading...