"Khoang! Mạn Mạn, con , chúng còn nhiều thời gian để xoay sở nữa, chúng hành động thật nhanh, nãy bỏ thuốc ngủ cà phê của ba con, bây giờ con lập tức chuẩn bản hợp động chuyển nhượng bộ cổ phần khi ba con tỉnh, nhân lúc ông còn hôn mê, con dùng dấu vân tay của ông đấy đóng và xác nhận."
Một loạt những lời trơn tru về kế hoạch của Trần Thục Phân thốt lên, đến Lạc Mạn là cận bà nhất cũng vô cùng bất ngờ.
Cô hiểu rõ hơn ai hết, Trần Thục Phân là một phụ nữ quê mùa, thể là cái gì cũng , ngờ mới tiếp xúc với giới thượng lưu mấy năm nhiều thứ như .
quan trọng, quan trọng là cách của Trần Thục Phân vô cùng .
Lạc Mạn chần chừ, khi vài tiếng tắt điện thoại, lập tức chuẩn hợp đồng chuyển nhượng cổ phần.
Khi chuẩn xong xuôi tất cả thứ, Lạc Mạn mang theo tâm trạng thấp thỏm trở Lạc gia.
Không liệu thành công đây...
như Trần Thục Phân , kế hoạch vô cùng thuận lợi, suốt quá trình chỉ mất đến 3 tiếng, đến khi Lạc Sùng Ân tỉnh , công ty Lạc thị mà ông cực khổ xây dựng mấy năm nay, khó khăn lắm mới đưa lên thị trường chứng khoán, bây giờ rơi tay Lạc Mạn.
Mà ông , khi tỉnh dậy chỉ cho rằng bản mệt mỏi nên ngất , một chút cũng gì.
Thẳng đến một tuần , khi ông đến công ty, ngơ ngơ ngác ngác những gã bảo vệ thường ngày luôn cung kính với ông đuổi , ông mới chuyện.
Đương nhiên, đó là .
Hiện tại, khi bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, Lạc Mạn lập tức liên hệ với nhãn hàng trả nợ.
Món nợ khiến cô lo lắng suốt mấy ngày nay, rốt cuộc cũng trả xong.
Chỉ là... Bây giờ Lạc Mạn chỉ còn hai bàn tay trắng.
Nợ trả xong, tuy cần tù chung nhưng chút tài sản giá trị nào, thử hỏi Lạc Mạn làm đây?
Tuy thiếu tiền nhưng khi một bạn giới thiệu công việc làm nhân viên phục vụ nhà hàng, Lạc Mạn chút do dự, thậm chí cũng dành thời gian cân nhắc, lập tức từ chối.
Phải , đây cô từng chịu khổ, bây giờ bảo cô làm nhân viên phục vụ nhà hàng để sống qua ngày, đó là chuyện thể nào!
Đang lúc đau đầu vì chuyện tiền bạc, một bạn cũ đột nhiên liên hệ với Lạc Mạn, mời cô đến quán bar của bọn họ làm việc.
Người bạn đưa mức lương trời, Lạc Mạn cần suy nghĩ gật đầu đồng ý.
...
Bên gà bay chó sủa, bên bờ đại dương là một mảnh tĩnh lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luon-ben-canh-anh/chuong-127.html.]
Lạc Yên và Mạc Khắc làm xong tất cả thủ tục, cũng ở nơi một thời gian, thứ xung quanh từ lạ lẫm cũng dần trở thành quen thuộc.
Sau khi đến nước M 5 ngày, Mạc Khắc mua hai căn hộ ở sát để tiện chăm sóc cho Lạc Yên.
Ban đầu, Lạc Yên một mực từ chối, bởi vì tiền cô mang theo đủ để mua nhà, cô mang ơn Mạc Khắc.
Lúc đó Mạc Khắc cũng chiều theo ý cô, để cô tự dùng tiền của mua một căn trọ nhỏ.
đến ba tháng khi đến nước M, Lạc Yên phát hiện ... bản mang thai.
Người duy nhất làm chuyện đó với cô là Âu Dực, cần nghĩ cũng , cha của đứa bé trong bụng cô ai khác mà chính là .
Lúc mới tin, Lạc Yên nghĩ ngợi, quyết định phá bỏ cái thai . khi thấy hình ảnh siêu âm mà bác sĩ đưa cho, Lạc Yên rơi nước mắt.
Cô bỏ đứa bé , cái thai 3 tháng, đứa bé thành hình, tuy nó là con của Âu Dực, theo lý mà thì nên giữ , nhưng... nó cũng là con của cô.
Có lẽ Âu Dực sẽ bao giờ tìm đến đây, tại cô giữ cái thai ?
Nơi một cô, đơn côi lẻ bóng, thêm một đứa trẻ ở bên cạnh bầu bạn cũng mà, ?
Thế là qua bao nhiêu đấu tranh tâm lý, Lạc Yên quyết định giữ đứa con .
Có lẽ đây cũng là quyết định đúng đắn nhất cuộc đời cô.
Lạc Yên mang thai, đương nhiên thể tiếp tục ở trong căn trọ chật hẹp nữa, sự ẩm mốc ở đó sẽ ảnh hưởng đến quá trình phát triển của đứa bé.
Lạc Yên con cô phát triển nhất thể, vì cô quyết định làm theo lời Mạc Khắc , đó là chuyển nhà.
Mặc dù Mạc Khắc rằng tặng hai con cô căn hộ , nhưng Lạc Yên vẫn luôn khắc ghi trong lòng rằng chờ đến khi cô sinh con xong, sức khoẻ hồi phục, cô nhất định sẽ tìm việc làm thu nhập hơn để trả nợ cho Mạc Khắc.
Cô nợ quá nhiều ân tình, thể cứ chiếm tiện nghi của mãi .
Lạc Yên quyết định, tiên cứ tiếp nhận căn hộ , trong thời gian mang thai, cô để bản ở trạng thái nhất.
Mạc Khắc đối với cô , nhiều lúc cô còn nghi ngờ thích nên cũng cố ý giữ cách giữa hai , dù nam nữ khác biệt, cách xa một chút vẫn hơn.
khi Mạc Khắc tin cô mang thai, sự nhiệt tình của những giảm , ngược chăm sóc cô càng thêm chu đáo.
Lạc Yên nghĩ, sẽ đàn ông nào lòng bao dung lớn đến mức thể chăm sóc con của thích tỉ mỉ như , Mạc Khắc thể, lẽ thích cô mà chỉ đơn thuần xem cô là bạn, thấy cô gặp bế tắc nên chỉ tay giúp đỡ, cô nghĩ bậy theo hướng khác mà thôi.
Vì , Lạc Yên dần dần yên tâm để Mạc Khắc chăm sóc , bù thỉnh thoảng cô sẽ nấu cho Mạc Khắc một bàn ăn thịnh soạn với những món ăn mà thích nhất.