Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Luôn Bên Cạnh Anh - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-05-20 13:03:02
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, hắn chắt lại khẩu s.ú.n.g về bên hông, bước đến bên cạnh Lạc Yên rồi nhẹ nhàng cởi trói cho cô, sau đó bế cô rời đi.

 

Có lẽ là vì vừa thoát khỏi nguy hiểm, thần trí Lạc Yên vẫn còn mơ hồ, cô vô thức đặt tay lên cổ người đàn ông đang bế mình, một lời cũng không nói, hoàn toàn ỷ lại vào hắn. Mạc Khắc khựng lại một lúc, sau đó điềm nhiên như không có việc gì cẩn thận đặt cô vào trong xe, một đường lái xe trở về nhà riêng của mình.

 

Đám đàn em ở phía sau nhìn cơ thể nhuốm m.á.u của Ngũ gia một lúc, cũng không giúp đỡ ông ta mà lạnh lùng rời khỏi nơi này.

 

Từ bây giờ, nơi này chỉ thuộc về một mình Ngũ gia, một lão già năm mươi tuổi sống c.h.ế.t không rõ.

 

...

 

Sau khi Mạc Khắc rời đi không lâu, từ phía sau bức tường, một bóng người cao lớn chậm rãi bước ra.

 

Âu Dực nhìn chiếc xe đang khuất dần, vẻ mặt không rõ cảm xúc, ánh mắt lạnh tanh.

 

Ha, anh đúng là kẻ ngốc, điên cuồng lái xe từ nơi xa xôi đến đây cứu cô, không ngờ cô đã sớm nhu thuận nằm trong lòng người khác, an toàn rời khỏi nơi này.

 

Để lại cho anh một màn chướng mắt như vậy.

 

Âu Dực không khống chế được suy nghĩ, liệu sau khi cô trở về cùng người đàn ông đó, hai người bọn họ sẽ làm gì tiếp theo? Hôn nhau dưới ánh trăng lãng mạn hay là đắm đuối gọi tên nhau trên giường.

 

Từng hình ảnh đều vô cùng khó coi, anh thật sự không muốn nghĩ nữa!

 

Ngay lúc Âu Dực chuẩn bị xoay người bước đi, một âm thanh già nua sắp c.h.ế.t gọi anh lại:

 

"Âu tổng, khoan đã..."

 

Âu Dực xoay người nhìn về nơi phát ra âm thanh, phát hiện phía xa xa có một cơ thể nhuốm m.á.u đỏ tươi.

 

Vừa rồi ông ta ở đây, có lẽ ông ta có điều muốn nói với anh... Nghĩ đến đây, Âu Dực không khống chế được tò mò, bước đến trước mặt lão già, cất giọng lạnh nhạt hỏi: "Có chuyện gì?"

 

Ngũ gia gắng gượng nở nụ cười, nhưng vì đã mất m.á.u quá nhiều nên cánh môi ông ta lúc này không có chút huyết sắc, tím tái khó coi vô cùng, thành ra nụ cười cũng không mấy dễ nhìn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luon-ben-canh-anh/chuong-109.html.]

"Âu tổng, ngài có biết vừa rồi xảy ra chuyện gì không?"

 

"Chuyện gì?"

 

"Người đàn ông đó... Là Mạc Khắc, là đối thủ truyền kiếp của ngài, cô vợ mà ngài luôn cưng chiều kia thực chất đã lên kế hoạch liên thủ với Mạc Khắc để đánh bại ngài."

 

Nghe xong lời ông ta nói, cơ thể Âu Dực run lên, nhưng không lập tức tin tưởng mà tàn nhẫn nhìn ông ta, lạnh lùng hỏi lại: "Ông có bằng chứng gì?"

 

Ngũ gia không quẫn bách, ngược lại làm ra vẻ hào phóng: "Tôi không có bằng chứng, ngài tin hay không thì tùy, dù sao cơ thể tôi cũng không gắng gượng được nữa, không có lý do gì phải lừa gạt ngài."

 

Lời này Ngũ gia nói thật, vết thương của ông ta không được xử lý kịp thời, tuổi cũng đã già, cơ thể cũng không còn cường tráng như trước nữa, ông ta chỉ có thể gắng gượng không đến năm phút nữa.

 

Không sao, c.h.ế.t cũng không đáng sợ, dù sao thì trước đó ông ta đã thành công khiến cô ả họ Lạc đã đẩy ông ta xuống vực sâu vạn trượng kia rơi vào rắc rối.

 

Ông ta không thể sống, những người khác cũng đừng hòng thoải mái!

 

Âu Dực còn định nói gì đó, nhưng chưa kịp lên tiếng thì Ngũ gia đã buông thõng hai tay, trút đi hơi thở cuối cùng.

 

Là một người đã chứng kiến vô số những cảnh tượng đẫm máu, Âu Dực đương nhiên không có bóng ma tâm lý gì, điều duy nhất khiến anh để ý chính là những lời ông ta nói trước lúc chết.

 

Lạc Yên liên thủ với Mạc Khắc... nếu thật sự là như vậy...

 

Âu Dực rũ mi mắt, tuy những lời của lão già đó không khiến anh tin tưởng hoàn toàn, nhưng đã thành công gieo hạt giống nghi ngờ xuống đáy lòng anh.

 

Âu Dực siết chặt bàn tay, xoay người bước ra khỏi căn phòng ở tầng hầm, anh bước lên xe, điên cuồng lái trở về.

 

Lúc đến, anh đến một mình.

 

Đến lúc trở về cũng vậy.

 

Anh không màn nguy hiểm, không dẫn theo vệ sĩ vì sợ cô sẽ bị bọn chúng giết, anh mạo hiểm một thân một mình đi đến đây, cái anh nhận lại được là cảnh tượng chướng mắt và những lời nói khiến trái tim anh nhói đau kia.

 

Còn gì nực cười hơn điều này?

Loading...