Cô cắn chặt răng, khi bàn tay dơ bẩn chạm đến cổ áo , cô dùng sức né sang một bên.
Không đời nào! Thà c.h.ế.t cô cũng để lão vấy bẩn.
Lạc Yên quên mất, hiện tại cô đang trói, chút giãy dụa của cô trong mắt ông chẳng bằng gãi ngứa. Ngũ gia hứng thú cô như đang một sinh vật bé nhỏ, càng lúc càng cảm thấy cô gái mê .
Ông háo sắc, nhưng ông gấp. Mỹ nhân giãy dụa, ông chiều ý cô, để cô vùng vẫy một chút, dù cũng thể thoát khỏi nanh vuốt ông .
...
Vài phút , trong văn phòng chủ tịch ở tập đoàn Âu thị.
Âu Dực run rẩy màn hình điện thoại, cố gắng khống chế để bản mất bình tĩnh. Có trời mới , khi thấy hình ảnh cô chật vật hai gã đàn ông , trái tim đau đớn thế nào.
Anh còn nhiều thời gian nữa, lập tức tra địa chỉ của dãy .
Nghĩ là , Âu Dực kiềm chế cảm giác nóng nảy, ngón tay liên tục gõ bàn phím, hai phút vật lộn, rốt cuộc cũng tra .
Đó là ở một con hẻm vắng ít qua .
Tra địa chỉ, chút chần chừ, lập tức dậy, đến áo cũng kịp khoác mà chạy vội ngoài lên xe rời . Trước khi còn quên bảo trợ lý liên hệ một thuốc hạ tín trong thế lực ngầm của .
Cùng lúc đó, tại một căn phòng sang trọng trong khách sạn.
Mạc Khắc đang xử lý công việc, thuộc hạ tín của báo , đột ngột xông . Mạc Khắc còn kịp trách mắng thì thấy thuộc hạ gấp gáp :
"Lão đại, ! Lão Ngũ bắt cóc cô gái họ Lạc mà ngài bảo em cho theo dõi suốt thời gian qua!"
Mạc Khắc đập bàn dậy: "Cái gì! Lão Ngũ?"
Thuộc hạ gật đầu, thanh âm lo lắng: "Lão đại, ngài ý với cô gái đó ? Ngài cũng lão già đó là hạng gì, hiện tại chúng lập tức đến cứu, muộn một khắc cũng ! Vừa vặn nơi cách nơi lão Ngũ chứa xa.". Truyện Gia Đấu
Mạc Khắc lạnh lùng liếc thuộc hạ: "Không cần nhắc, tự nên gì." Nói xong, mở ngăn bàn, lấy một khẩu s.ú.n.g chắt bên hông, dùng áo khoác để che vũ khí, đó gấp gáp bước khỏi phòng, một đường lái xe đến địa chỉ mà thuộc hạ cung cấp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luon-ben-canh-anh/chuong-107.html.]
May mắn là cách xa, lái xe với tốc độ kinh , mười phút dừng căn cứ bí mật của lão Ngũ.
Nơi là cấp cho lão , bố trí ở đây Mạc Khắc đều nắm rõ trong lòng bàn tay, đoán nơi mà lão Ngũ giấu khả năng là căn phòng ở tầng hầm . Chẳng mất nhiều thời gian, Mạc Khắc đến cửa phòng.
Đám áo đen thấy vị sát thần họ Mạc, nhịn run rẩy, tự động tách hai bên nhường đường cho .
Mạc Khắc còn kịp đẩy cửa bước , bên trong truyền đến giọng bỉ ổi của lão Ngũ.
"Tiểu mỹ nhân, em xem, chồng em quan tâm đến em, thì để đây chăm sóc em thật ."
Tiếp theo là tiếng gào thê lương tuyệt vọng của cô gái.
"Cút! Đừng động !"
"Tiểu mỹ nhân đúng là nóng nảy mà, dáng bốc lửa như mà để đây thưởng thức thì phí lắm... Nào, để cởi nốt cúc áo , chỉ cần em hầu hạ thật , sẽ cởi luôn dây thừng cho em..."
Mạc Khắc nhịn nữa, đạp cửa xông .
Vừa thấy hình ảnh bên trong, trái tim nhói đau một trận.
Cô gái của ... cô gái mà nỡ chạm ... Giờ phút chật vật như .
Cả cô dây thừng trói chặt với ghế, quần áo xộc xệch, cúc áo cởi gần hết, nội y bên trong cũng che . Mái tóc cô rối bù, dù đang ở xa nhưng Mạc Khắc vẫn thể thấy vẻ mặt quật cường .
Có lẽ là vì chống cự quá mãnh liệt nên cô vẫn lão già đó lăng nhục.
May mắn... may mắn vẫn quá muộn, may mắn chuyện vẫn quá xa.
Động tĩnh từ cánh cửa truyền đến quá lớn, Ngũ gia lơ cũng chẳng thể lơ , ông tức giận về phía cửa, định buông lời mắng chửi kẻ điều phá hư chuyện của ông , lời đến họng liền nghẹn một khắc ông thấy khuôn mặt quen thuộc .
"Lão... Lão đại..." Ngũ gia run rẩy, cất giọng thể tin nổi.
Vị đại sát thần đến đây gì? Còn dùng ánh mắt lạnh tanh như ông ?