7.
Ta chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh ập đến, cố nén xúc động dùng chân đá bay Nhan Lãng, tiếp tục rót đầy chén rượu.
“Thời tiết nóng bức, thích hợp uống rượu giải nhiệt ạ.”
Sau đó,  đưa ly đến gần miệng Nhan Lãng.
Dựa  khuôn mặt tuyệt mỹ  của , Nhan Lãng  mê hoặc đến mức ngây dại, thuận tay cầm lấy chén rượu.
“Tiểu nương tử, uống cùng  một ly nhé.”
“Vâng, đại nhân.”
Sau mấy vòng rượu,  cảm thấy đầu   choáng váng, nhưng vẫn khá tỉnh táo.
Tửu lượng ngàn chén  say   di truyền từ cha  đấy.
Cuối cùng Nhan Lãng cũng  dậy, run rẩy kéo   trong phòng.
Ta cảm giác  ánh mắt căng thẳng lo sợ của tú bà  về phía .
Ta nở nụ  với bà ,  đó  theo Nhan Lãng  trong phòng.
Cửa  đóng , rượu trong  gã dần  tác dụng, cả  mơ màng. Gã   chiếu, vỗ lên đùi .
“Tiểu nương tử, nhanh qua đây nào.”
Ta mò xuống  , chuẩn  ngân châm dắt trong tay áo.
“Đại nhân,   một vấn đề  hỏi ngài.”
Lúc Nhan Lãng đang trả lời, ngân châm  đ.â.m  tai gã….
--
Sau bình phong  một cánh cửa giả khép hờ, thông với sân của thanh lâu.
Ta nắm làn váy nhanh chóng   ngoài.
Gió đêm  lạnh, tim  đập bùm bùm điên cuồng.
Lần đầu tiên chấp hành nhiệm vụ  ca ca, cuối cùng cũng    thất vọng.
Trên   mùi rượu,  cũng   say .
Đột nhiên, một bàn tay nắm lấy cổ tay , giây tiếp theo, cả     túm tới  núi giả.
Tiếng nước chảy róc rách vang vọng bên tai.
Ta  thấy tiếng  khúc khích của đám nữ nhân,  đó các cô nương kéo váy  .
“Sở Doanh Doanh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lum-duoc-trang-nguyen/chuong-5.html.]
Là giọng của Trần Đình.
“Trần , sổ sách ghi chép thu nhập và thuế   giấu trong hầm của phủ Nhan Lãng.”
Ta ợ một cái, khờ khạo nở nụ .
“Nhiệm vụ  thành thuận lợi,  cũng giỏi đấy chứ.”
Vừa dứt lời,  cảm giác  eo   một sức nặng  kháng cự .
Ngay  đó, cả    Trần Đình kéo  trong lòng ngực.
Bố y màu đen    thoang thoảng mùi hương dễ ngửi, nhiệt độ ấm áp truyền qua lớp y phục.
Hình như  say lắm .
“Là nàng thật ư!”
Ta  hiểu Trần Đình đang  gì, một giây  khi mất  ý thức,   thấy  :
“Gan nàng cũng lớn đấy.”
Ta thầm nghĩ: Còn  , một nữ tử mỏng manh như  cũng  thể  Cẩm Y Vệ…
Lúc tỉnh , cả  đang dựa  bức tường nào đó.
Có mấy nam nhân đang nhí nhố nhí nháo bàn tán gì đó.
“Thủ lĩnh   cung thật hả?”
“Cướp ?”
“Có khi nào thủ lĩnh  khờ  !”
“Ta  ,  nọ là  trong lòng nhiều năm của thủ lĩnh. Nửa năm nay     nhiệm vụ ở Đại Đô đấy thây? Nghe  lúc thánh chỉ hạ xuống,   liều mạng vung roi thúc ngựa suốt ba ngày  hề nghỉ ngơi về đây.  lúc về đến,    đón  cung .”
“Ta còn  ,  quỳ suốt một ngày, Thủ phụ đại nhân dù đau lòng cũng chẳng còn cách nào khác. Bên đó là hoàng gia đấy,  gì  nữa chứ?”
Ta kinh ngạc hô lên, tin hót đáng sợ gì thế !
liliii
Giây tiếp theo, lưỡi l.i.ế.m lạnh lẽo  đặt ngay  cổ.
“Ai?” Trong bóng đêm,   thấy giọng của tên tám chuyện   đang chất vấn .
Ta vội vàng : “Người một nhà,  một nhà.”
Lúc  mới vội vàng cúi đầu,  thấy nam trang     từ lúc nào, cũng  kịp nghĩ xem là ai  giúp.
Ta  thấy một giọng nam nhân khác bảo: “Đêm nay nhiệm vụ cướp    ?”
Ta ngẩn , đêm nay cướp  hả? Không  bây giờ     một nhà  kịp  nữa!