Luật Sư Bùi Theo Đuổi Vợ Từ Đầu - Chương 92: Tô Nguyệt - Tôi Đồng Ý Lời Mời
Cập nhật lúc: 2025-11-19 09:01:29
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dây chuyển ngọc bích đưa đến tay Bùi Quân.
Phong đại sư đến bên cạnh , khẽ mỉm , "Bùi đại thiếu gia, tin là fan trung thành của ."
Chỉ cần tác phẩm của Phong đại sư mắt, Bùi Quân đều sẽ bỏ giá cao để mua về. Mọi đoán rằng mang chúng tặng cho yêu, nhưng từng thấy ai đeo qua, ngay cả tấm ảnh cũng . Dường như chỉ đơn thuần là sưu tầm.
Bùi Quân: "Kỹ thuật điêu khắc của Phong đại sư cao, xứng đáng để sưu tầm."
Phong đại sư bật : "Kỹ thuật dù đến cũng chỉ là trang sức, chỉ khi đeo lên mới thể phô bày vẻ của nó."
Không ai những tác phẩm dồn hết tâm huyết điêu khắc cất giấu trong bóng tối cả đời, Phong đại sư cũng .
Cô hy vọng tác phẩm của thể đeo các quý cô.
Sau khi hành động quấy rối của Bùi Quân, cô đặc biệt bán cho khác, nhưng luôn nghĩ cách lấy chúng về, từ đó khiến chúng biến mất khỏi thị trường.
Hiện tại, thấy chịu thiệt, tâm trạng Phong đại sư hiểu hơn vài phần.
Cô về phía Tống Nhẫn, lấy điện thoại di động , "Chúng trao đổi liên lạc , gửi địa chỉ cho , mấy hôm nữa sẽ gửi tác phẩm mới cho cô."
Lúc , Bùi Quân mới hiểu lý do Tống Nhẫn từ bỏ việc tăng giá.
Tâm trạng hiểu cảm thấy thoải mái.
Kết bạn xong, Tống Nhẫn hỏi: "Phong đại sư thích bức tranh nào của Mạc lão?"
Phong đại sư liếc bức tranh trong tay Bùi Cảnh, hỏi ngược : "Chỉ phỏng theo tranh của Mạc lão thôi ?"
"Ừ, tranh của các họa sĩ khác bản quyền."
Phong đại sư nhịn , "Là cô vẽ ?"
"Vâng."
Là cô vẽ.
Bùi Cảnh liếc bức tranh trong tay, thầm mừng vì giành .
Phong đại sư tiếp tục hỏi: " thể xin tranh của cô ?"
Tống Nhẫn im lặng một lát, "Tranh của ... kỳ quái."
Cô càng tò mò hơn, "Không , miễn là do cô vẽ là ."
Tống Bá Xuyên và Trình Lan Chi cách đó xa con gái, vui mừng đau lòng.
Vui mừng vì một cô cũng thể sống , đau lòng vì họ mất đứa con gái.
Bùi Quân lưu thêm, mấy bước Tô Nguyệt chặn , "Bùi Quân ca, xin , là em liên lụy đến ."
Anh nhíu mày, "Có liên quan gì đến em?"
Tô Nguyệt khẽ thở dài, giọng điệu mang theo vẻ bất đắc dĩ, "Tống Nhẫn ghét em, cô chúng thiết, rõ ràng là fan của Phong đại sư cố ý tăng giá, hại tổn thất nhiều tiền như ."
Bùi Quân cô với ánh mắt kỳ lạ, "Em nghĩ nhiều ."
Lúc nãy còn nghĩ Tống Nhẫn cố ý tăng giá vì mâu thuẫn tối hôm đó, nhưng lời của Phong đại sư chứng minh là quá hẹp hòi.
Cô đến chính là vì tác phẩm của Phong đại sư.
Biểu cảm Tô Nguyệt đầy áy náy, "Bùi Quân ca, cần an ủi em ."
Bùi Quân: "..."
"Được thôi."
Bỏ một từ, vòng qua cô rời .
Hành động khiến Tô Nguyệt sững sờ một chút, nhưng cô thời gian để suy nghĩ nhiều, vì Cốc lão và thầy Hướng tới.
Cố mẫu sửa sang xong vội thúc giục Tô Nguyệt, "Mẹ , Cốc lão chính là vì mời con mà đến, con nhanh qua chào hỏi ."
"Vâng."
Tô Nguyệt chỉnh sửa trang phục, xỏ giày cao gót bước tới.
Cốc lão vốn định bắt chuyện với Tống Nhẫn, thì một giọng chen ngang.
"Cốc lão, cháu nghĩ kỹ , cháu đồng ý lời mời."
Bị cắt ngang lời, Cốc lão lộ vẻ hài lòng, ông định hỏi "Cô là ai", thầy Hướng nhanh hơn một bước, kinh hỉ hỏi: "Tiểu Tô, cô đồng ý đến Đại học Du giảng viên hướng dẫn nghiên cứu sinh ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/luat-su-bui-theo-duoi-vo-tu-dau/chuong-92-to-nguyet-toi-dong-y-loi-moi.html.]
Tô Nguyệt mỉm : "Vâng, cảm ơn Cốc lão và thầy Hướng công nhận năng lực của cháu, cháu sẽ rời khỏi KY, vai trò giảng viên hướng dẫn nghiên cứu sinh của Đại học Du."
Câu thành công khiến các khán giả đang định rời dừng chân.
Vân Vũ
"Cốc lão mời Tô Nguyệt giảng viên hướng dẫn nghiên cứu sinh của Đại học Du? Trình độ của cô cũng đủ mà!"
"Đây là đem tương lai của lũ trẻ đùa giỡn !"
Cố mẫu lập tức bác bỏ: "Con dâu là giáo sư của Viện Nghiên cứu Y học Quốc tế KY, giảng viên hướng dẫn nghiên cứu sinh là quá dư sức!"
Mọi kinh ngạc.
"Tô Nguyệt là tổ trưởng ? Khi nào thăng giáo sư ?"
Ngay cả Cố Bắc Dịch cũng kinh ngạc, vội vàng đến bên , "Mẹ, chuyện gì ?"
Thấy Cố Bắc Dịch kinh ngạc như , thầy Hướng cũng chút mơ hồ, ông Tô Nguyệt, "Tiểu Tô, để , chắc tính là vi phạm thỏa thuận bảo mật của KY chứ!"
Tô Nguyệt khẽ mở môi, trong khoảnh khắc nên lời.
Thầy Hướng hiểu sự im lặng của cô là đồng ý, liền mở miệng: "Mọi , Đại học Du xác thực dự định mời giáo sư Diệp Thất của KY đảm nhiệm vị trí giảng viên hướng dẫn nghiên cứu sinh. Tiểu thư Tô ký thỏa thuận bảo mật nên tiện tiết lộ phận, hiện giờ cô đồng ý nhận chức tại Đại học Du, chúng cũng cần giấu giếm phận của cô nữa."
Mọi chấn động.
"Giáo sư Diệp Thất? Chính là dẫn đầu đội ngũ nghiên cứu chất ức chế virus Prion đó ?"
Virus Prion xuất phát từ nước E, khả năng lây nhiễm cực cao, thương vong tăng lên hàng trăm ngàn, ngay cả trong nước cũng một ít nhiễm.
Dưới sự lãnh đạo của giáo sư họ Diệp là Hoa, KY nghiên cứu chất ức chế, vận chuyển về nước ngay lập tức, cứu , cũng cứu dân nước E.
"Nếu Tô Nguyệt là giáo sư Diệp, thì vụ việc dị ứng cao bôi mặt thể lật . Với năng lực như , cô cần thiết dối."
" , giáo sư Diệp là hùng đối với nước E, nếu nghi ngờ năng lực của cô , nước E chắc chắn sẽ mắng c.h.ế.t chúng ."
Có một vị phu nhân sờ lên mặt , trong mắt đầy nghi hoặc.
Chẳng lẽ thực sự như lời Tô Nguyệt , mặt bà tuy khỏi, nhưng sẽ ngừng tái phát, cho đến khi thể chữa khỏi?
Trong lòng bà hoang mang, theo bản năng về phía Tống Nhẫn, chỉ thấy khóe miệng cô nở nụ châm chọc, bình tĩnh cảnh tượng .
Đột nhiên, vị phu nhân nhớ cái tên cũ của Tống Nhẫn, Diệp Thất.
Chẳng lẽ...
Tống Nhẫn mới là giáo sư Diệp?
Biểu cảm của Tống Nhẫn cũng lọt mắt Bùi Cảnh, đoán phận của cô.
Vừa chấn động, càng thêm khâm phục.
Văn võ song , thể cứu thể g.i.ế.c .
Cô còn là cô bé dễ nổi nóng, nóng nảy ngày xưa nữa.
Nghe thấy những lời bàn tán, Cố Bắc Dịch sửng sốt, lẽ nào Nguyệt Nguyệt thực sự là giáo sư Diệp?
Chẳng trách khi luận văn tên cô , cô hề hoảng hốt.
Cốc lão thầy Hướng một cái đầy lạnh lùng, "Sao thầy thể khẳng định cô là giáo sư Diệp? Cô tự miệng thừa nhận ?"
Giọng già nua pha lẫn sự nghi hoặc.
Thầy Hướng trong lòng thắt , mắt khỏi mở to, lẽ nào ông nhận nhầm ?
Cốc lão Tô Nguyệt, mỉm hỏi: "Cô tên là Tô Nguyệt ?"
Tô Nguyệt trong lòng rối bời, gượng gạo gật đầu: "Vâng."
"Chuyện hiểu lầm, mời là giáo sư Diệp Thất." Cốc lão cô, trong mắt thêm vài phần đ.á.n.h giá, "Tiểu thư Tô, cô là giáo sư Diệp ?"
"..."
Tô Nguyệt siết chặt ngón tay, trái tim như nhảy khỏi lồng ngực, cô dùng câu trả lời với thầy Hướng hôm đó: "Cốc lão, cháu ký thỏa thuận, tiện lắm."
Nếu cô là giáo sư Diệp, thể trực tiếp phủ nhận.
Câu gián tiếp thừa nhận cô chính là giáo sư Diệp.
"Thật là Tô Nguyệt !"
"Cô giỏi thật đấy."
"Lần nhà họ Tô hốt bạc , chỉ riêng phận , thể hợp tác với bất kỳ doanh nghiệp nào của nước E."