Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lôi Kéo - Chương 64

Cập nhật lúc: 2024-08-11 09:55:24
Lượt xem: 57

Một tuần sau, Lâm Thanh Nhạc đi tìm bác sĩ khoa mắt tốt nhất Khê Thành, cũng đi tìm bác sĩ khoa mắt tốt nhất cả nước làm việc ở bệnh viện nào.

 

Cô nghĩ kỹ rồi, đi xem bệnh viện ở Khê Thành trước đã, nếu không giải quyết được, về sau sẽ nghĩ biện pháp đến bệnh viện tốt hơn.

 

Cùng lúc đó, cô vẫn luôn chờ mong kết quả cuộc thi. Giải nhất được một vạn có lẽ không thể giải quyết hoàn toàn vấn đề, thế nhưng ít ra có thể cho bọn họ đến bệnh viện để khám trước xem sao.

 

Cuối cùng, sau tiết tự học buổi tối thứ năm, Lâm Thanh Nhạc biết được tin tức từ giáo viên Vật lý.

 

Không phụ sự mong đợi của cô, cô thật sự lấy được giải nhất!

 

Biết được tin tức này Lâm Thanh Nhạc rất vui, bất chấp phải về nhà nhưng cô vẫn lập tức chạy đến nhà Hứa Đinh Bạch.

 

Đây là hy vọng của bọn họ, cô muốn nói cho anh đầu tiên!

 

Hết tiết tự học buổi tối đã là 10 giờ, đến lúc cô chạy đến hẻm nhỏ nhà anh đã là 10 giờ rưỡi.

 

Nơi này tương đối hẻo lánh, chủ yếu đều là người già sống ở đây, thời gian này căn bản là không có ai đi lại, Lâm Thanh Nhạc đi dọc theo hẻm nhỏ, cuối cùng cũng đến nhà của Hứa Đinh Bạch.

 

Chạy một hơi đến tầng 8, cô thở hồng hộc, sau khi điều chỉnh hô hấp ở ngoài cửa thì giơ tay gõ cửa.

 

Uỳnh!

 

Có tiếng thứ gì đập vào cửa ở bên trong, Lâm Thanh Nhạc hoảng sợ. Cô dán sát vào cửa, nghe được bên trong có âm thanh đánh nhau.

 

Đầu óc Lâm Thanh Nhạc ngây ngốc, cô duỗi tay lấy chìa khoá dự phòng, trực tiếp mở cửa đi vào.

 

“Hứa Đinh Bạch cậu sao thế...”

 

Lâm Thanh Nhạc còn chưa dứt lời, bởi vì mắt cô nhìn thấy một cảnh tượng khiến cô hoảng sợ đến không nói được.

 

Trong phòng khách không chỉ có một người là Hứa Đinh Bạch.

 

Trước mắt anh là một người đàn ông trung niên, người đàn ông mặc áo màu xám, tóc tai lộn xộn, người đầy mùi rượu. Mà lúc này, Hứa Đinh Bạch ngồi dựa vào tường dưới sàn nhà, khoé miệng bầm tím...

 

Bởi vì nghe được tiếng của cô, sắc mặt Hứa Đinh Bạch dưới đất ngay lập tức trắng xanh, anh nhìn cô, mang theo khủng hoảng và vội vàng: “Cậu đến làm gì?”

 

Anh bị thương.

 

Lâm Thanh Nhạc chậm chạp nhìn về phía người đàn ông trung niên, bỗng hiểu rõ, người này là người ngày đó cô gặp ở cầu thang, cũng chính là ba của Hứa Đinh Bạch.

 

Mà hiện tại, ba anh đang đánh anh.

 

Như vậy những lần trước... Cô còn nhớ rõ trước đây lần đó anh cũng bị đánh đến mức cả người bị thương nhưng khi đó anh không nói là ai, cô cho rằng anh ở bên ngoài bị Chương Dịch Khôn hay là mấy tên côn đồ bắt nạt.

 

Thế nhưng thì ra, người thực sự khi dễ anh lại là ba của anh?

 

“Ông đang làm gì thế?” Lâm Thanh Nhạc xông đến, lập tức đứng trước Hứa Đinh Bạch che chắn anh: “Ông, thế mà ông lại đánh cậu ấy!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/loi-keo/chuong-64.html.]

Vừa rồi Hứa Đinh Bạch bị đạp một phát vào bụng, thậm chí lúc này còn không đứng dậy được: “Lâm Thanh Nhạc, cậu đi đi!”

 

“Ông ta là ba cậu, ông ta là ba cậu đúng không?” Lâm Thanh Nhạc rơi nước mắt, gắt gao túm chặt góc áo của anh: “Hứa Đinh Bạch, cậu đi theo tớ đi...”

 

“Đây không phải Đới Dung, tao còn tưởng đám người nhà họ Yên kia cho phép con gái họ đến tìm mày.” Ba Hứa Đinh Bạch cũng chính là Hứa Hoành Thành cười nói: “Hứa Đinh Bạch, mày cũng có bạn à?”

 

Hứa Đinh Bạch đẩy Lâm Thanh Nhạc sang một bên: “Đi ra ngoài.”

 

Hứa Hoành Thành uống rượu nên giọng âm trầm: “Cô gái nhỏ, đã muộn rồi mau về nhà đi.”

 

“Cậu ấy là con của ông! Cậu ấy không nhìn thấy! Tại sao ông có thể đối xử với cậu ấy như vậy!” Lâm Thanh Nhạc bò về, nhìn Hứa Hoành Thành: “Ông không đưa cậu ấy đi khám bác sĩ còn chưa nói thế mà ông còn đánh cậu ấy! Ông đúng thật là bị điên rồi!”

 

“Cô nói gì? Tôi không đưa nó đi gặp bác sĩ?” Hứa Hoành Thành trừng mắt, bởi vì uống nhiều rượu, sắc mặt ông ta vừa trắng lại vừa đỏ nhìn vô cùng đáng sợ: “Cô nói tôi không đưa nó đi gặp bác sĩ? Cô có biết tôi còn nợ bao nhiêu không? Cô có biết mỗi ngày của tôi phải trải qua như thế nào không? Bộ dáng ma quỷ này của tôi lấy gì để cứu nó? Con mẹ nó tôi đây còn chưa đủ thảm sao? Còn trách tôi!”

 

“Nhưng liên quan gì đến cậu ấy! Cậu ấy gặp tai nạn cũng tại mấy người!”

 

Hứa Hoành Thành híp mắt, cúi người nhìn Lâm Thanh Nhạc: “Cô thì biết cái gì! Hả? Tôi cho nó mạng sống, hiện tại tôi còn nuôi nó, là tôi sai sao?”

 

Mùi rượu xộc vào mũi, Lâm Thanh Nhạc lùi lại, người đàn ông trước mặt vừa say vừa điên cuồng, khiến người ta sợ hãi.

 

“Lâm Thanh Nhạc, cậu đi trước đi... Tôi sẽ liên lạc với cậu sau, cậu yên tâm, không sao đâu.” Hứa Đinh Bạch nói nhỏ ở phía sau cô, vì áp lực nên hơi dồn dập.

 

Lâm Thanh Nhạc quay đầu nhìn khuôn mặt bị thương của anh, nước mắt không khống chế được mà rơi xuống: “Tớ giành được giải nhất... Hôm nay tớ đến đây để nói chuyện này với cậu, bây giờ cậu đi với tớ được không?”

 

“Tôi sẽ đi cùng cậu, về sau chắc chắn tôi sẽ đi cùng cậu.” Hứa Đinh Bạch dùng sức đẩy cô: “Nhưng cậu nghe lời, bây giờ đi ra ngoài.”

 

Lâm Thanh Nhạc bị đẩy ngã ra sàn nhà.

 

“Mày muốn đi với ai?” Hứa Hoành Thành khom lưng, lập tức túm cổ áo anh, kéo anh từ dưới sàn nhà lên: “Con mẹ nó mày như vậy mà còn muốn đi với ai? Mày xứng sao?”

 

Vừa rồi Hứa Đinh Bạch đã đánh một trận với ông ta, nhưng bởi vì không nhìn thấy nên anh rơi vào thế hạ phong...

 

Cả người đều đau, nhưng trong lúc bị kéo lên, anh hoảng loạn bởi vì Lâm Thanh Nhạc còn chưa đi, cô chưa từng thấy cảnh như vậy, cô sẽ sợ hãi.

 

“Ông buông cậu ấy ra!” Lâm Thanh Nhạc không thể chịu được khi thấy Hứa Đinh Bạch bị đối xử như vậy, ngay lập tức bò dậy từ dưới sàn nhà, chạy đến túm cánh tay Hứa Hoành Thành.

 

Vốn dĩ Hứa Hoành Thành uống rượu nên không có lý trí giờ lại còn bị Lâm Thanh Nhạc làm phiền, ông ta quăng Hứa Đinh Bạch xuống, lập tức đến túm lấy cô.

 

“Mày là ai? Hả? Dám quản chuyện nhà chúng tao?”

 

Lâm Thanh Nhạc đối với Hứa Hoành Thành là quá nhẹ nhàng, ông ta tuỳ ý túm cô lên, sau đó ấn Lâm Thanh Nhạc vào cửa kính ban công.

 

“Ông đừng động đến cậu ấy!” Hứa Đinh Bạch khó khăn bò từ dưới đất dậy muốn đi ngăn cản ông ta... Nhưng anh bất lực bị Hứa Hoành Thành đá văng.

 

Anh bị va đập mạnh vào kệ TV!

 

Trong đầu Hứa Đinh Bạch lúc này có một khát vọng mãnh liệt rằng anh có thể nhìn được!

 

“Nó hình như rất để ý đến mày? Mày đến vào giờ này, xem ra đã gặp nhau rất nhiều lần.” Hứa Hoành Thành mở cửa ban công ném Lâm Thanh Nhạc ra bên ngoài.

Loading...