“Quận chúa  ngọc thể quý, vẫn là mau  băng bó thì hơn.”
 
Đêm tối sâu thẳm.
 
Bàn tay  khựng  giữa  trung.
 
Nơi đây động tĩnh quá lớn,  khiến binh sĩ tuần thành gần đó liên tục liếc mắt sang.
 
Ta cuối cùng thu tay về, thấp giọng .
 
“Thế  , chúng  chia  hành động. Trần Nghiễn  tiên an bài cho Mạnh cô nương, thuận tiện giải thích rõ ràng. Ta và Tô Lẫm  băng bó  xử lý hậu sự.”
 
“Sáng mai, chúng  gặp  ở Trần phủ.”
 
Mạnh Vũ Liên   một lời.
 
Tô Lẫm thì gật đầu lia lịa.
 
Trần Nghiễn  chỉ   thật sâu,  :
 
“Được.”
 
10
 
Tô Lẫm đưa  đến căn nhà   thuê ở kinh thành.
 
Dưới ánh trăng, bóng trúc lay động, dòng nước quanh co uốn lượn.
 
Trong sân,  rửa xong vết thương, nhận lấy t.h.u.ố.c mỡ   đưa, bỗng nhớ  một chuyện.
 
“Đa tạ ngươi hôm đó  chăm sóc .”
 
“Chỉ là…  ngươi    dùng đồ của  khác?”
 
Tô Lẫm đang rót  thì khựng tay , giọng vẫn bình thản mà :
 
“Ta thấy nàng  động đến bánh điểm tâm bọn nha  bà tử dâng lên, liền đoán bừa thôi.”
 
“Không ngờ  đoán trúng.”
 
 là  cẩn tâm.
 
Ta  khẽ, cũng  nghĩ nhiều,  trò chuyện với  đôi câu.
 
Mới    là  Kim Lăng,   lên kinh ngoài chúc mừng Trần Nghiễn tân hôn còn  thỉnh giáo tài học của .
 
Tô gia là thương gia giàu  phương Nam, quan trường thì chỉ  thể dựa  Trần gia, mơ ước trong tộc   đỗ đạt   quan.
 
Hắn   năng hài hước, con  cũng thông minh.
 
Từ biến cố đêm tân hôn mà đoán   và Trần Nghiễn là phu thê giả, cũng  hề khinh thường .
 
Ngược  còn khen: 
 
“Quận chúa hào hiệp.”
 
Ta nghĩ    là biểu  Trần Nghiễn,  dám  cưới đêm tân hôn, chắc hẳn quan hệ  thiết, bèn thản nhiên thừa nhận.
 
“Đều là mỗi bên  điều cần thôi.”
 
Trời  về khuya,   chủ động  dậy dẫn  đến gian phòng bên.
 
“Ngày mai ngươi và biểu ca còn việc  .”
 
“Chăn gối bánh điểm tâm  đều bảo  đổi mới cả , nghỉ sớm .”
 
Ta theo lời   trong phòng,  bàn bày sẵn  nóng và bánh ngọt.
 
Tỉ mỉ, chu đáo.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/loi-hua-cua-quan-tu/7.html.]
Hắn  vẫn còn dặn dò phía :
 
“Ta  bảo nha  đun sẵn nước, quận chúa nếu  rửa mặt,  chỗ nào khó chịu thì  thể gọi  đến hầu hạ chườm nóng.”
 
Câu  thật kỳ quái.
 
Vết bệnh nơi đầu gối  là từ năm  tranh ăn với ch.ó hoang trong tuyết mà .
 
Không ảnh hưởng đến việc  , chỉ là gặp lạnh thì thường ẩn ẩn đau, cần chườm nóng mới giảm.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
,  thường nào   trong tiết trời oi bức    chườm nóng?
 
Một , hai , ba .
 
Dù  ngốc cũng nhận   .
 
Cẩn thận đến  cũng  thể  xuyên y phục mà thấy  vết sẹo đầu gối .
 
Ta nắm chặt chuôi d.a.o bên hông, nheo mắt  .
 
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
 
Tô Lẫm sững ,  mặt thoáng qua niềm vui khó hiểu.
 
“Nàng nhận   ?”
 
Hắn  bước nhanh lên một bước, thấy  đầy cảnh giác  hóa thành vẻ hối hận vì lỡ miệng.
 
Không      nhầm, còn thấy trong mắt  thấp thoáng chút tủi  khó nhận ?
 
Hắn  nhỏ giọng :
 
“Quận chúa,  luôn nhớ,  năm mùa đông  lên kinh chơi, cùng biểu ca cứu qua một .”
 
“À?”
 
Ta  gần,  kỹ chân mày đôi mắt , hồi lâu , mới nghi hoặc hỏi:
 
“Ngươi là con khỉ trắng gầy bên cạnh Trần Nghiễn năm đó?!”
 
Tô Lẫm vội gọi:
 
“, đúng là ! Khi đó   thể yếu, cũng  thích uống thuốc, bây giờ khỏi hẳn !”
 
Ta vẫn còn bán tín bán nghi.
 
“  ngươi… ngươi  thể nhận   ngay lập tức?”
 
Nghe    chỉ chỉ bên mang tai , nhướng mày,  chút đắc ý:
 
“Nàng  một nốt ruồi son sẫm màu ở đây,  luôn nhớ kỹ!”
 
Hắn     ngắm  mấy lượt, cảm khái:
 
“Hôm     vẫn luôn nghĩ về nàng, vốn định hôm  tìm , hỏi nàng    cùng  . Ai ngờ Kim Lăng gửi tin nhà  việc gấp,  còn  tỉnh ngủ   gia nhân nhét lên xe ngựa rời .”
 
“Hóa  cuối cùng nàng  Nam An Vương nhận nuôi, thật , thật .”
 
Ta gật gật đầu, tuy thấy Tô Lẫm nhớ đến  nhiều năm như   chút lạ lùng.
 
    liền mấy câu “thật ” với vẻ chân tâm   vui mừng.
 
Ta cũng buông dao, mỉm  :
 
“Phải, thật .”
 
Mãi    mới , Tô Lẫm sinh   mắc bệnh lạ.
 
Tô gia tìm đại phu suốt nhiều năm, cuối cùng ở phương Nam mới gặp  dị y  thể chữa.