Tất nhiên , khi bao nhiêu quý nữ trong kinh thành đều vây quanh ,  quả thật  tư cách  những điều .
 
Thế nên  cũng  thẳng dậy,  , trịnh trọng cam kết:
 
“Yên tâm, đây chỉ là một cuộc giao dịch.”
 
3
 
Nói xong,  khẽ liếc  ngoài cửa sổ xem trời.
 
“Không cần đưa , ngài về sớm một chút .”
 
  vẫn gắng gượng chống   dậy, khẽ  một cái.
 
“Không . Là  đưa nàng  ngoài, đêm ở ngoại ô  an ,   đưa nàng về  vẹn mới .”
 
Đành thôi. 
 
Đây chính là Trần Nghiễn.
 
Ôn hòa như ngọc, thẳng thắn như chỉ.
 
Ta khẽ thở dài trong lòng,  từ chối nữa.
 
Suốt đường   gì.
 
Trong xe ngựa yên lặng đến mức chỉ còn  tiếng vó ngựa lóc cóc.
 
Còn  làn gió đêm cuốn theo mùi cỏ xanh ngai ngái, mang đến chút  lạnh.
 
Hắn cũng đúng như lời  .
 
Đưa  bình an về tận cửa trang viện, liền thản nhiên rời .
 
Trăng  lên tới giữa trời.
 
Nghĩa phụ , Nam An Vương Triệu Cẩm An tới thăm .
 
Nhìn thấy trong sân chất đầy những trang sức trâm cài, ông ban đầu hài lòng gật đầu.
 
Sau đó   về phía ,  nhướng mày, quả quyết hỏi:
 
“Con đối với   bình thường.”
 
“Con thích  ?”
 
Ta  nhức đầu phủ nhận:
 
“Không.”
 
“Nếu   ngài ép  cưới con, con  chẳng cùng  trải qua chuyện .”
 
Ông lão nghiêng mắt  ,  giận:
 
“Không thích thì   cầu cái gì?”
 
“Con sắp mười chín , còn  lo chuyện hôn sự, định bám  cả đời ?”
 
Hôm  Trần Nghiễn đường cùng,    lời ai xúi giục mà  tìm tới nghĩa phụ ,   ruột của đương kim thiên tử.
 
Hai  họ từ nhỏ lớn lên trong lãnh cung, tình thâm nghĩa trọng.
 
Lại từng  chiến trường  bệ hạ đỡ một kiếm chí mạng, còn  thì mất một chân,  thể  dậy nữa.
 
Tóm .
 
Thiên hạ , nếu còn ai  thể khiến thiên tử thu hồi thánh mệnh, thì chỉ  ông.
 
Trần Nghiễn tới cầu xin khi   cưỡi ngựa về.
 
Nhìn thấy thiếu niên phong nhã vì tình ái mà cúi đầu,   hiểu ma xui quỷ khiến   dừng ngựa  vài câu giúp .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/loi-hua-cua-quan-tu/2.html.]
Không ngờ vì thế mà nghĩa phụ   manh mối, khăng khăng  ghép chúng  thành đôi.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
“A Ngô, con  thật cho  , con thực sự  thích ?”
 
Nghĩa phụ  chằm chằm .
 
“Nếu thật sự  thích, hủy hôn , chuyện Mạnh gia tru cửu tộc liên can gì tới ,  mặc kệ.”
 
Nghĩa phụ là     .
 
Huống chi tình cảm đế vương, dùng một   bớt một phần.
 
Nếu   vì , ông cũng chẳng việc gì  vì Mạnh gia cầu tình.
 
Ta đành mím môi, nghĩ nghĩ mới :
 
“Không tính là thích, chỉ  chút thiện cảm thôi.”
 
Đây   lời giả.
 
Trước khi gặp nghĩa phụ,  từng tranh ăn với ch.ó hoang nơi ngõ hẻm.
 
Là Trần Nghiễn cứu , cho  ít đồ ăn và tiền,  mới  thể sống lay lắt.
 
Công tử diện cẩm y ngọc diện, cùng miếng kẹo mạch nha trong bọc,   ghi nhớ nhiều năm.
 
Vì điều đó,  cũng nguyện giúp  một .
 
Nên  lén tìm Trần Nghiễn giao dịch.
 
Hắn cứu gia đình  trong tim .
 
Ta lấy cớ   thành , đổi lấy một cuộc hôn nhân thỏa thuận, coi như trả ơn cứu mạng.
 
Đôi bên đều vẹn cả.
 
Còn về những điều khác,  khi lập lời thề với Trần Nghiễn, đều chẳng còn gì.
 
Ta, Triệu Thê Ngô, từ khi  nghĩa phụ nhận nuôi, chỉ giữ hai nguyên tắc sống:
 
Một là,  dùng đồ  khác từng dùng. 
 
Hai là, giữ trọn lời hứa.
 
4
 
Hôn sự giữa  và Trần Nghiễn,  khi hai bên trưởng bối bàn bạc,  định  hai tháng .
 
Mạnh gia cũng nhờ nghĩa phụ  cầu tình xoay xở, từ tội “tru di cửu tộc” ban đầu đổi thành lưu đày nam đinh, nữ quyến sung  quan nô.
 
Nghe bằng hữu trong cung , Mạnh Vũ Liên cuối cùng  phân về Hoán Y Cục.
 
Trần Nghiễn nhờ  chăm nom,  để nàng  việc nặng, nhưng  vẫn luôn buồn bực, thường  rơi lệ.
 
Nàng vốn cũng là  nhất tài nữ   ngưỡng mộ.
 
Ra ngoài kiệu thơm ngựa quý, kẻ hầu  hạ vây quanh. 
 
Ta từng trông thấy nàng từ xa vài , quả thật cùng Trần Nghiễn xứng đôi tài tử giai nhân.
 
Nay sa xuống bùn lầy, bao nhiêu đắng cay tủi nhục, e rằng chỉ nàng tự  trong lòng.
 
Nghe xong  cũng thở dài một .
 
Ngầm mua vài tập thơ, son phấn, cùng mấy món đồ nhỏ xinh mà các cô nương ưa thích, nhờ  lấy danh nghĩa Trần Nghiễn gửi  mấy .
 
Cung đạo sâu thẳm.
 
Quản sự ma ma nhận bạc của ,  đến nỗi thấy cả lợi:
 
“Đâu dám phiền quận chúa đích  chạy một chuyến thế .”