“Chủ livestream, chị tính thử xem bao giờ đội tuyển nam giành Cúp vàng World Cup?”
Vừa dứt lời, khung chat vốn náo nhiệt càng bùng nổ hơn.
【Anh bạn , câu hỏi đau lòng thật đấy.】
【Anh thể hỏi về tuyển nữ, tuyển khuyết tật, chứ đừng hỏi đội tuyển nam!】
【Tâm trạng đang vui, nhờ câu hỏi của mà tụt mood hẳn.】
Nghe xong, khóe miệng Tô Nhiên giật giật, vui :
“ là thầy bói, chứ con rùa trong hồ điều ước nhé? Câu hỏi tính, đổi câu khác .”
“Xin nhé.” Chàng trai gãi đầu ngại ngùng, “ chỉ hỏi câu đó thôi, mấy chuyện khác gì để hỏi cả.”
Không chuyện gì để hỏi?
Tô Nhiên quan sát gương mặt , bỗng bật , như thể thấy chuyện gì buồn lắm.
“Ai bảo là chuyện để hỏi? Giờ nên lên xem chị gái . Nếu để chị tiếp tục loạn, e là nguy đến tính mạng đấy.”
“Hả?”
Cố Thành ngớ , cho là đúng: “Không thể nào, chị đang ở phòng ngủ lầu mà, thể chuyện gì ? Chẳng lẽ rớt khỏi giường?”
Cậu cảm thấy Tô Nhiên chỉ đang đùa. Chị gái đang yên trong phòng, nguy hiểm .
Tô Nhiên buồn , hỏi :
“Chị dị ứng với xoài đúng ?”
Cố Thành sững , gật đầu, “ , từ nhỏ chị dị ứng với xoài.”
Tô Nhiên tiếp lời:
“Chị dị ứng nặng với xoài, chỉ cần l.i.ế.m một chút là mẩn đỏ, ngứa khắp , mặt sưng như đầu heo. khổ cái là chị cực kỳ thích ăn xoài.”
Cố Thành thấy gì lạ, :
“Cũng bình thường thôi mà, chị rõ dị ứng nên sẽ ăn .”
Trà Đá Dịch Quán
Tô Nhiên khoát tay, đầy ẩn ý:
“Chưa chắc . Khi thèm, chị sẽ uống thuốc dị ứng ăn, hoặc ăn xong viện luôn, cấp cứu. Ăn nhiều đến mức bác sĩ cũng quen mặt .”
Sắc mặt Cố Thành cứng đờ: “Chị thèm ăn đến mức đó á? Sao ?”
Hiển nhiên tin lắm. Cậu tự thấy hiểu chị gái rõ—bình thường điềm đạm, chững chạc, thể chuyện ngu ngốc tổn hại bản như ?
Hơn nữa, bình thường khi ăn xoài, chị gái chỉ lặng lẽ uống nước, lướt điện thoại, bao giờ tỏ vẻ thèm thuồng .
Tô Nhiên tiếp:
“Bây giờ chị ở bảo rằng: cứ ăn mãi thì sẽ hết dị ứng, nên đang tự thử nghiệm.”
Nhiều trong phòng livestream từng trải nghiệm với dị ứng, nên đồng cảm.
【 dị ứng trứng luộc, ăn là sưng môi, ngứa khắp . trứng chiên trứng rán thì . Sau một thời gian thử thử , cuối cùng phát hiện dị ứng với lớp màng bên trong trứng luộc.】
【Giờ mới , thì mỗi ăn dứa rát miệng là do dị ứng !】
【 là thể tự cho hết dị ứng. Trước đây ăn tôm là dị ứng, trưa ăn thì tối nôn, tối ăn thì trưa nôn, nhưng cứ ăn mãi. Giờ thì ăn vô tư .】
【 tiêu hóa lactose, nên mỗi táo bón là lấy sữa thuốc xổ tự nhiên.】
【Hồi nhỏ chịu ngủ, cho uống sữa. Uống xong là ngủ luôn, lớn lên mới hóa là dị ứng với sữa, uống là ngất.】
【Ai hiểu , dị ứng với vàng bạc, chẳng đeo đồ trang sức gì. {Khóc ròng}】
【 chỉ dị ứng với nghèo thôi, còn cái gì cũng chịu .】
【 dị ứng với khí lạnh, tắm xong mà lạnh là xỉu luôn.】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-xem-boi-chuan-khong-can-chinh-chi-day-giup-canh-sat-pha-an-luon/chuong-67-khong-chet-duoc-thi-an-cho-den-chet.html.]
Tô Nhiên thấy Cố Thành còn đang nghi ngờ, liền nhắc nhở:
“Thôi, mau xem chị . Giờ mới chỉ bắt đầu ăn thôi, mà đợi đến khi ăn hết cả túi xoài thì chắc cũng đến lúc lo hậu sự đấy.”
Nghe nghiêm trọng đến , Cố Thành lập tức chạy lên lầu, tới cửa phòng chị gái, gõ cửa bước .
Vừa mở cửa, thấy chị gái Cố Tịch khoanh chân giường, đang cầm một quả xoài gặm ngon lành, ăn đến miệng tay đều dính đầy nước.
Bên cạnh còn một túi xoài chừng hơn chục quả, và một hộp thuốc chống dị ứng.
Cố Thành livestream bật filter, từ video thể thấy rõ mặt Cố Tịch sưng đỏ, nổi đầy mụn nước li ti.
“Có chuyện gì mà hấp tấp ?”
Cố Tịch đang gặm xoài, khó hiểu em trai hớt hải chạy .
“Chị dị ứng với xoài ? Còn ăn nữa?”
Cố Thành bước tới giật quả xoài trong tay chị, hằn học như giáo huấn.
Cố Tịch khó chịu quả xoài giật mất, nỡ rời mắt, “Em hiểu . Bạn chị đây cô dị ứng với cá, nhưng cứ ăn mãi hết. Nên chỉ cần chị ăn xoài mỗi ngày, cũng sẽ hết dị ứng.”
Cố Tịch gãi mặt:
“Chị tính , mỗi ngày một túi, kiên trì một thời gian, chắc chắn sẽ khỏi.”
Cố Thành tức đến phát điên:
“Nói vớ vẩn! Hôm nay chị mà ăn hết túi , em với bố chắc lo tổ chức tang lễ !”
“Không mà, em tin chị , chuyện gì . Nào, đưa xoài đây.” Cố Tịch vẫn luyến tiếc chìa tay định giành .
Cố Thành bực lườm:
“Tin chị cái đầu ! Đây là lời của sư phụ Tô đó, chị mà ăn nữa là thật sự qua nổi . Không tin thì chị hỏi trực tiếp .”
Nói xong, Cố Thành đưa điện thoại sát mặt Cố Tịch.
Không phòng , Cố Tịch liền lọt ống kính, một phát cận cảnh.
“Á á, tên tiểu tử c.h.ế.t tiệt, mặt chị kìa…”
Cố Tịch thấy khuôn mặt sưng đỏ của hiện rõ mồn một màn hình livestream thì hoảng hồn kêu lên, vội dùng tay che mặt, chỉ để hở hai con mắt.
Qua kẽ tay, khi thấy thật sự là Tô Nhiên, cô lập tức hét lên phấn khích:
“Á á á, đúng là chị Tô thật , em thích livestream của chị lắm luôn!”
Tô Nhiên buồn :
“Em trai em sai . Em mà ăn hết túi xoài đó thì chắc chắn mở tiệc, hoặc là em mời chị tới ăn tiệc tang của em?”
Cố Tịch vốn tin lời Tô Nhiên, liền quýnh lên:
“Không , em mời chị ăn cơm thì , chứ tiệc tang thì nhé. Tiệc của em mà chính em còn ăn thì ai ăn? Nhanh, mau đưa em bệnh viện!”
Thấy Cố Tịch chịu viện , Tô Nhiên cũng ngắt kết nối livestream.
【Vì một miếng ăn mà màng sống chết!】
【Con đường “tự miễn dịch” gian khổ của con .】
【Miễn là chết, thì cứ ăn cho tới chết. Dị ứng nhẹ gọi là dị ứng, mà gọi là ngứa miệng nóng ruột.】
“Giờ bắt đầu rút trúng lì xì may mắn thứ hai, chuẩn nhé.”
Người trúng là một bạn tên 【Một bát canh tiên nữ】.
【Một bát canh tiên nữ】 gửi bạn 5× Thiên sứ yêu thương
【Heo rừng thất tình】 gửi bạn 10× Gói chăm sóc sức khỏe
【Cô nàng ăn mãi béo】 gửi bạn 6× Huy hiệu đại thần
…