Lần đó là vì bố vợ tiểu tiện quần, lúc Trương Vi đang giặt quần cho ông thì chồng cô bắt đầu năng bậy bạ, gì.
Trương Vi giận dữ quát:
“Anh thấy cần xử lý ? cần lo ?”
Hắn mặt dày đáp:
“Đây là nhà , để ông cút !”
Khi đó to, bố Trương Vi nhất định thấy.
Trái tim Trương Vi như d.a.o cắt!
Cô yêu cha , vì ông mà thể cần mạng sống. Mạng cô là ông cho, một tay ông nuôi cô khôn lớn, mà giờ ông mắc bệnh, chỉ vì ở nhờ nhà con gái mà đối xử như thế!
Khi cô giận đến mức cả run lên.
Danh dự của cha cũng chính là lòng tự trọng của cô!
Hơn nữa, khi kết hôn họ rõ: bố cô chỉ cô là con, nhất định cô sẽ chăm sóc ông.
Bố cô khi đồng ý đến ở cùng, bảo rằng trẻ nên gian riêng, ông sống quen ở quê , tự lo cho bản .
Mới mấy năm trôi qua, chồng cô quên lời cô . Hoặc thể quên, mà là vốn dĩ chẳng coi lời cô là thật.
Bố cô cương quyết đòi cô đưa ông về quê.
Còn cô, cố chấp như , quyết đồng ý!
Cô hạ quyết tâm: nếu chồng chấp nhận cha , thì cô tự nuôi!
Thế là cô đề nghị ly hôn.
Chồng cô lạnh lùng nhạt:
“Ly hôn thì ly hôn, con cũng cần, để xem cô già nuôi trẻ sống nổi !”
Trà Đá Dịch Quán
Dù , Trương Vi vẫn kiên quyết ly hôn.
Căn hộ hai phòng một phòng khách mà bố cô mua cho khi cưới trở thành mái nhà mới của cô.
Chiếc xe ba bánh cải đậu cổng khu dân cư chính là quầy bán hàng của cô.
Cha cô xe lăn ôm cháu gái, đứa trẻ khanh khách vuốt ve khuôn mặt ông ngoại, còn cô thì bận rộn trong chiếc lều nhỏ.
Tất cả thật đẽ.
Trương Vi tin rằng họ sẽ hạnh phúc. Chắc chắn sẽ như thế…
Ly hôn , cô thấy tâm hồn nhẹ nhõm, chỉ tự hỏi vì mù mắt yêu loại đàn ông như thế.
Đầu năm nay, cha cô qua đời.
Trương Vi dù đau lòng, nhưng hối tiếc. Cô thấy may mắn vì trong thời gian cuối đời lựa chọn đúng, tận hiếu với cha.
Cô kể:
“Sau khi bố mất, tìm một công việc định. Lúc , chồng cũ tìm đến, tái hôn. Hắn bảo là do hiểu chuyện, giờ đổi, sẽ giúp chăm sóc cha, như nữa. Còn vì con cái, mong tha thứ, con thể cha…”
Nói đến đây, Trương Vi hừ lạnh:
“Cái tính toán đẽ! Bố mất , mới đến sẽ chăm sóc cha ? Bây giờ còn cha cần lo nữa, chỉ cần vài lời là xong.
Ba năm nay hỏi han gì, cứ như c.h.ế.t , ngay cả con cũng chẳng thèm . Vậy mà nghĩ vẫn yên một chỗ chờ ?
Hắn nghĩ giờ bố mất , cha vẫn còn, tìm một vợ về để hầu hạ cha chắc?
Xin nhé, thiếu tổ tiên để phụng dưỡng! Cút cho khuất mắt, chị đây rảnh hầu hạ ai hết!”
Trương Vi tức đến chửi mấy câu chửi thề.
Dưới phần bình luận, dân mạng thì miệng lưỡi cũng chẳng kém phần cay nghiệt, nhưng lên thấy ấm lòng:
【 là hổ, cái tính toán vang cả đến nước ngoài.】
【Bạn đúng lắm! Đừng mà đầu ! Thả tim cho bạn!】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-xem-boi-chuan-khong-can-chinh-chi-day-giup-canh-sat-pha-an-luon/chuong-62-tai-hon-3.html.]
【Nói với chồng cũ bạn: tái hôn ? Đợi đến lúc bố ch.ết hết thì hãy cân nhắc!】
【Đàn ông kiểu , tuyệt đối tái hôn! Là đàn ông, cũng khinh thường loại chồng cũ .】
【Người cha yêu bạn nhất đời, dùng bệnh tật của để giúp bạn rõ đầu ấp tay gối xứng đáng. Nửa đời đầu tận hiếu, nửa đời sống cho chính !】
【Loại đàn ông chính là cặn bã, hết lợi ích mà coi bạn là kẻ ngu ngốc.】
【Đừng ! Kinh nghiệm đau thương cho thấy, về chỉ là rơi hố lửa. Đàn ông ích kỷ là loại đáng sợ nhất.】
【Chị em , chọn bạn đời nhớ mở to mắt, nhân phẩm nhất định lấy!】
【Yêu , hết yêu . Tình cảm là sự cố gắng từ hai phía, chỉ bạn nỗ lực là đủ. Hãy yêu bản !】
【Cưới chồng thì gì? Căng thẳng mệt mỏi chăm cả nhà chồng, chẳng gì mà còn đề phòng chồng phản bội. Chi bằng tự nuôi con sống vui vẻ!】
【Anh tưởng , sẽ như chấp nhận tất cả ? thật … đang học cách buông bỏ .】
…
Đọc những bình luận của cư dân mạng, Tô Nhiên cũng bật đồng tình:
“Chị cũng thấy em đúng , thật sự cần thiết tái hôn.”
Trương Vi mặt mày ủ rũ, trong lòng phiền muộn.
Nếu con, cô thể dứt khoát cắt đứt liên hệ với .
còn con gái, cô thể ngăn cản đến thăm con.
Trương Vi thở dài:
“ cứ lấy lý do thăm con để dây dưa với em, ảnh hưởng đến cuộc sống của em . Giờ công việc và cuộc sống của em mới định, con gái cũng cần học, chẳng lẽ em dọn nơi khác ?”
Cô cau mày thở dài, vẻ mặt đầy lo lắng.
Tô Nhiên xoa cằm, đột nhiên một câu chẳng liên quan:
“Anh chăm sóc bố em, thì em nên cho cơ hội đó.”
“Hả?” Trương Vi ngơ ngác, hiểu ý Tô Nhiên,
“… bố em mất mà?”
Tô Nhiên bí hiểm:
“Bố em siêu sinh, vẫn còn quanh quẩn bên em, chăm sóc, ở cạnh con gái, cũng là chuyện hợp tình hợp lý mà thôi.”
“Chị… chị là…” Trương Vi cuối cùng cũng hiểu ,
“Như … ? Bố em… liệu ?”
Tô Nhiên trấn an cô:
“Cha yêu con gái, vì con mà giúp dạy dỗ chồng cũ một chút, cũng hại ai. Có gì sai?”
Cư dân mạng thấy nụ xảo quyệt của Tô Nhiên là ngay cô định bày trò .
【Ồ ồ ồ, hiểu ý chị , chị đúng là… cao tay quá!】
【Bố vợ giúp rèn dạy con rể cũ là việc đó, ủng hộ cả hai tay luôn!】
【Chị tính ghê, nhưng thích!】
【Nhìn cái nụ gian trá của chị là sắp trò vui …】
Rất nhanh đó, với sự giúp đỡ của Tô Nhiên, hồn bố nuôi của Trương Vi triệu hồi trở .
“Là thế ,” Tô Nhiên giải thích,
“Con rể cũ của bác đến tìm con gái bác, tái hôn, còn sẽ đổi, sẽ chăm sóc bác… Vậy thì bác xem, một hiếu như , bác nên cho một cơ hội con rể hiếu thảo ?”
Sau khi hiểu nguyên do, ông cụ hớn hở như hoa nở.
Ngày xưa con gái chịu bao ấm ức, chuyện ông đều nhớ cả. Chỉ tiếc cơ hội "xử lý" tên , điều đó luôn là nỗi hối tiếc của ông.
Bây giờ cơ hội đến, ông thể bỏ qua.
“Tốt, nhất định sẽ 'bồi dưỡng tình cảm' với nó thật !”