Livestream Xem Bói Chuẩn Không Cần Chỉnh, Chị Đây Giúp Cảnh Sát Phá Án Luôn!!! - Chương 61: Tái hôn (2)
Cập nhật lúc: 2025-05-27 04:16:46
Lượt xem: 93
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi kết hôn, khi con gái của Trương Vi được hơn một tuổi, cha nuôi của cô bị tai biến mạch m.á.u não dẫn đến liệt nửa người. Trương Vi liền đưa ông về nhà để tiện chăm sóc.
Từ ngày đó, mẹ chồng cô chưa từng nhìn cô bằng con mắt tử tế. Mỗi lần đến là soi mói, mắng mỏ đủ điều.
Ngay từ lúc bước vào cửa đã hằm hằm tức giận, trước mặt cha nuôi Trương Vi cũng lớn tiếng quát tháo, không thèm phụ chăm cháu nữa, nói cô đã có thể chăm cha thì cũng có thể chăm con, luôn dùng lời lẽ chua ngoa, bóng gió cay độc.
Vì lo ảnh hưởng đến tâm trạng của cha nuôi, Trương Vi không tiện phản bác, đành nhẫn nhịn từng chút một.
Cha nuôi thấy vậy thì đau lòng không thôi, ông không muốn con gái khó xử nên âm thầm nói với Trương Vi:
“Con gái à, cha ở lại đây chỉ làm phiền hai vợ chồng con thêm thôi, hay con đưa cha về quê đi, cha có thể tự lo cho mình.”
Cha nuôi đi lại khó khăn, không có người thân nào khác, để ông sống một mình chẳng khác nào chờ chết.
“Không được! Con không đồng ý!”
Trương Vi dứt khoát từ chối. Cô nói với cha:
“Cha là cha của con, con ở đâu thì cha ở đó! Con sẽ chăm sóc cha thật tốt, cha đừng lo lắng cho con, cũng đừng để ý mấy lời vô lý của người khác.”
Thái độ cô kiên quyết, cha nuôi đành từ bỏ ý định.
Nhà Trương Vi là chung cư có thang máy, cách vài ngày cô lại đẩy cha bằng xe lăn ra ngoài tắm nắng, hoặc ngồi xem tivi trong phòng khách.
Biết mẹ chồng hay gây sự với con gái mình, cha nuôi dứt khoát không bước ra khỏi phòng, thường cả ngày không rời khỏi phòng ngủ, chỉ khi ăn cơm mới chịu ra.
Khi ăn cơm, thấy Trương Vi vừa chăm con vừa phải chăm mình, ông áy náy nên cố gắng tự ăn. Nhưng vì tay chân không linh hoạt nên thường làm rơi cơm vụn, lần nào Trần Hùng cũng lật mắt trắng lên rồi cằn nhằn cả buổi.
Cha nuôi không thể tự lo, tắm rửa, đi vệ sinh đều phải có người giúp.
Nhưng ông không muốn để Trương Vi làm, cảm thấy xấu hổ, khó xử.
Trương Vi hiểu ông sĩ diện, nên định nhờ Trần Hùng giúp.
Bình thường chẳng đụng tay vào việc nhà, không thay tã, không chăm con, Trần Hùng làm sao chịu hầu hạ cha vợ.
Anh ta nói tay mình không thể dính “thứ dơ bẩn”, nếu không sẽ gặp xui xẻo trong công việc.
Hết cách, chỉ còn Trương Vi tự mình làm hết, từ vệ sinh cho cha đến tắm rửa đều do cô gánh vác.
Cha nuôi lúc nào cũng áy náy.
Trương Vi nói với ông:
“Con là con gái của cha. Hồi nhỏ cha từng bế con, lo cho con từng miếng ăn giấc ngủ, giờ cha bệnh, con chăm cha là chuyện đương nhiên.”
Cha nuôi thở dài, nói mình chẳng còn chút tôn nghiêm nào trước mặt con cái nữa rồi.
Trương Vi nghe mà đau lòng, nhưng cha bệnh, chồng không đáng trông cậy, những việc này cô không làm thì ai làm?
Từ khi cha cô đến nhà, Trần Hùng hoàn toàn thay đổi, hết lần này đến lần khác cãi nhau với cô.
Đến mức vì chuyện cô vệ sinh, tắm rửa cho cha mình mà anh ta còn nổi giận om sòm.
Trần Hùng tức giận chất vấn:
“Cô còn biết xấu hổ không? Không biết đàn ông phải tránh mẹ, con gái phải tránh cha à?”
Không ai biết câu nói đó khiến lòng Trương Vi đau đớn đến mức nào.
Chỉ có cô hiểu, lời nói đó như d.a.o cứa vào tim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-xem-boi-chuan-khong-can-chinh-chi-day-giup-canh-sat-pha-an-luon/chuong-61-tai-hon-2.html.]
Cô nào không hiểu đạo lý “nam tránh mẹ, nữ tránh cha”. Nhưng người khác có con trai lo cho cha, còn cha cô thì không có.
Dù có con rể, người ta vẫn nói con rể như nửa đứa con trai, nhưng Trần Hùng liệu có chịu hầu hạ cha vợ?
Dĩ nhiên là không.
Trương Vi liền hỏi lại:
“Nếu đã nói con gái tránh cha, con trai tránh mẹ, vậy sau này mẹ anh bệnh thì ai lo?”
Trần Hùng đáp ngay không cần suy nghĩ:
“Là cô chứ ai, đương nhiên là cô. Tôi kiếm tiền nuôi nhà, cô không lo thì ai lo?”
Trương Vi tức đến bật cười:
“Vậy là cha tôi nuôi tôi hơn hai mươi năm, tôi lại không được chăm ông ấy. Ngược lại, tôi còn phải đi chăm mẹ anh? Anh có giỏi thế không?”
Trần Hùng vẫn tỉnh bơ:
Trà Đá Dịch Quán
“Cô là vợ tôi, tôi bỏ tiền cưới cô về, cô đương nhiên phải chăm sóc mẹ tôi, lo cho cả nhà chúng tôi.”
Trương Vi trợn mắt:
“Anh cưới vợ hay thuê bảo mẫu vậy? Trước khi cưới, tôi đã nói rõ sẽ mang cha theo, anh lúc đó nói sao? Anh nói cha tôi cũng là cha anh, sẽ hiếu thuận như cha ruột!
Hai năm qua là cha tôi không muốn phiền nên mới không qua ở, anh quên rồi sao? Anh kiếm tiền nhiều hơn tôi, nhưng tôi cũng có công việc, tôi nuôi được bản thân. Tôi đâu cần phải bỏ cha mình đi làm bảo mẫu cho nhà anh? Tôi đời này chỉ có một người cha thôi, còn chồng thì có thể đổi vài người! Không có anh, tôi cũng bớt phải hầu thêm một ông tổ!”
Trần Hùng không nói được lời nào, tức giận đến phát điên, hét lên đòi ly hôn. Đó là lần đầu tiên họ cãi nhau đòi ly hôn.
Cha nuôi Trương Vi lặng lẽ rơi nước mắt, từ hôm đó ông không chịu ăn uống, muốn tuyệt thực c.h.ế.t đi.
Trương Vi đau lòng tột độ, quỳ trước giường ông khóc nức nở:
“Cha, cha đang lấy d.a.o rạch vào tim con đấy!
Được, cha không chịu ăn đúng không? Vậy cha một bữa không ăn, con cũng không ăn. Cha hai bữa không ăn, con nhịn hai bữa. Nếu cha c.hết vì tuyệt thực, thì con sẽ đi cùng cha dưới suối vàng cho có bạn!”
“Con bé ngốc, là cha không tốt, cha liên lụy con rồi…”
Ngày hôm đó, hai cha con ôm nhau khóc nức nở rất lâu rất lâu…
Biết con gái cứng đầu, sợ cô thật sự xảy ra chuyện, cha cô không tuyệt thực nữa, cố gắng sống tiếp.
……
Trương Vi kể đến đây càng nói càng uất ức, dân mạng nghe mà sôi máu.
【Tức c.h.ế.t tôi rồi! Thứ gì thế không biết!】
【Không phải con rể nào cũng vậy, là do chồng chị quá tồi tệ thôi!】
【Chuẩn luôn, hồi ba tôi nằm viện 4 tháng đến khi mất, chồng tôi chăm sóc suốt, không để mẹ con tôi phải động tay. Tôi biết ơn anh ấy từ tận đáy lòng. Nên không phải ai cũng không chịu lo cho cha mẹ vợ, mà là chồng chị quá tệ!】
【Lời cha chị nói, ba tôi cũng từng nói. Thật sự đồng cảm sâu sắc.】
【Cười ra nước mắt luôn, ích kỷ, tiêu chuẩn kép đến mức này cơ mà! Cha mẹ mình cần người chăm thì gào lên, cha mẹ người khác thì mặc kệ.】
【Ủng hộ chị! Tại sao tôi không thể chăm cha mẹ ruột? Nói ngược lại, anh là con ruột cha mẹ anh, sao tôi phải chăm họ? Nếu anh chịu đối đãi công bằng, tôi tất sẽ không từ chối chăm sóc cha mẹ anh. Nhưng anh không làm được, thì đừng đòi hỏi tôi! Đúng là loại đàn ông nực cười!】
【Ủng hộ chị hết mình! Cha nuôi chị cho chị một cuộc đời thứ hai, chị chăm sóc ông ấy là lẽ đương nhiên. Người sống phải có lòng biết ơn, nhất là với ơn cứu mạng, ơn nuôi dưỡng! Ơn đó lớn hơn trời. Tránh xa cái nhà vô ơn bạc nghĩa đó đi, tương lai sẽ hạnh phúc, trước khổ sau sướng.】
【Là con rể, không muốn chăm cha vợ thì thôi, không ép. Nhưng còn ngăn cản vợ mình chăm sóc cha ruột, thật sự quá tệ. Loại người đó, không cần cũng được!】