Livestream Xem Bói Chuẩn Không Cần Chỉnh, Chị Đây Giúp Cảnh Sát Phá Án Luôn!!! - Chương 60: Tái hôn (1)
Cập nhật lúc: 2025-05-26 13:03:24
Lượt xem: 89
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được, cô sẽ giúp con cứu mẹ, nhưng con cũng phải hứa với cô, đợi mẹ khỏe lại rồi, con phải quay về nhé. Đến lúc đó cô sẽ tặng con một món quà, được không?”
“Được ạ được ạ! Cô nhất định phải chuẩn bị quà sẵn sàng chờ con về đấy nhé.”
Bóng dáng cô bé dần dần bay lên giữa không trung, ngày càng nhạt đi. Em bé cười hớn hở vẫy tay chào, rồi tan biến vào hư không.
Bình luận trực tiếp:
【Hu hu hu, làm tôi khóc luôn, đau lòng quá.】
【Một gia đình tốt như vậy, tại sao ông trời lại bất công thế này chứ? Kẻ gian ác thì sống yên ổn, người lương thiện lại toàn gặp tai họa.】
【Chủ livestream ơi, sao lại như này chứ, lúc thì hù ch.ết người, lúc thì khóc ch.ết người, tôi xem mà như người bị thần kinh ấy, hu hu hu…】
【Vợ tôi thấy tôi khóc, hỏi có phải “tiểu tam” c.h.ế.t rồi không…】
【Em bé tốt, mẹ tốt, bố cũng tốt, một gia đình cảm động quá… nhìn sang ông chồng đang chơi game bên cạnh và đứa con đang cố giật chậu hoa của tôi, tôi nổi cơn tam bành, tát mỗi đứa một cái.】
...
Hai vợ chồng ôm nhau khóc nức nở.
Sợ cảm xúc của Hứa Ân Ân quá kích động ảnh hưởng đến sức khỏe, Tô Nhiên truyền cho cô ấy một chút linh lực, tiện thể nhắc: “Hai người đừng khóc nữa, mau đến bệnh viện đi, muộn thì sợ sẽ nguy hiểm.”
“Vì sao?” Lưu Hồng vẫn còn mơ hồ, không hiểu sao phải đến bệnh viện, nhưng may là anh có một ưu điểm, đó là biết nghe lời. “Được được, chúng tôi đi ngay.”
Lưu Hồng tắt livestream, bế vợ ra khỏi nhà, lái xe phóng như bay.
Đi được nửa đường, Hứa Ân Ân đột nhiên cảm thấy bụng đau dữ dội, thậm chí còn bị ra máu.
Lưu Hồng hoảng hốt, ngoái đầu nhìn, đạp mạnh chân ga lao thẳng đến bệnh viện.
Cơ thể của Hứa Ân Ân vốn đã như cung tên căng hết cỡ, không thể chịu đựng thêm bất kỳ biến cố nào, may nhờ Tô Nhiên kịp thời truyền linh lực giúp cô gắng gượng tới bệnh viện.
Sau khi giải xong quẻ này, Tô Nhiên vừa định phát bao lì xì thứ ba thì có tiếng gõ cửa.
“Mọi người chờ chút nhé, tôi ra lấy đồ ăn, sẽ quay lại ngay.”
Tô Nhiên chạy vui vẻ ra mở cửa, đây là thời khắc mà cô yêu thích nhất – ăn cơm!
Rất nhanh, cư dân mạng trong phòng livestream đã phát hiện trước camera chất đầy đồ ăn ngon.
Tôm hùm cay, bún ốc Lưỡng Quảng, đậu phụ thối, mochi anh đào, thanh long, còn có hai ly trà sữa.
【Vừa nãy còn khóc sướt mướt, giờ bị chủ livestream làm cho đói theo.】
【Chủ livestream ơi, chị ăn còn tụi em nhìn, như vậy hơi bất công đấy nha~】
【Nhiều vậy sao chị ăn nổi? Hay là em qua ăn cùng nha?】
【Em không tin có ai lại ăn được hết cả đậu phụ thối, bún ốc, sầu riêng, mít, lẩu cay, rau mùi hết một lượt đâu {che mặt}】
...
Tô Nhiên vừa ăn vừa nói: “Tiếp theo là quẻ thứ ba nhé, mọi người chuẩn bị, tôi phát bao lì xì đây.”
Rất nhanh, người trúng bao lì xì thứ ba đã xuất hiện, là một cư dân mạng có tên 【Biết Ơn Có Bạn】.
【Biết Ơn Có Bạn】 đã tặng bạn Thiên Thần Trái Tim ×1
【Leo Tường Chờ Cành Đào】 đã tặng bạn Viên Nang Cảm Hứng ×5
【Ngựa Hoang Không Dây Cương】 đã tặng bạn Trà Sữa Bobo ×6
...
【Biết Ơn Có Bạn】 sau khi phát hiện mình trúng thưởng liền lập tức tặng quà cho Tô Nhiên, hiệu ứng quà tặng ngập tràn màn hình, từ đầu buổi đến giờ chưa từng ngừng lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-xem-boi-chuan-khong-can-chinh-chi-day-giup-canh-sat-pha-an-luon/chuong-60-tai-hon-1.html.]
Sau khi đối phương kết nối thành công, màn hình hiện lên một người phụ nữ khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, ngoại hình khá ổn, không trang điểm, ăn mặc gọn gàng mộc mạc.
Cô ấy mỉm cười chào Tô Nhiên: “Chào chị chủ livestream, em tên là Trương Vi, em có một việc đang rất bối rối, muốn chị giúp em nghĩ cách.”
Tô Nhiên hút một ngụm trà sữa sột sột, “Là chuyện liên quan đến chồng cũ của em đúng không?”
Trương Vi gật đầu: “Đúng ạ, dạo này chồng cũ cứ bám riết lấy em, muốn tái hôn.”
Tô Nhiên nhìn ra sự kiên quyết của cô: “Em không muốn tái hôn.”
“Đúng vậy!” Trương Vi gật đầu chắc nịch, “Em không muốn!”
Tô Nhiên lại tiếp lời y như đoán được suy nghĩ trong lòng cô: “Nhưng anh ta cứ liên tục làm phiền em.”
Trương Vi lại gật đầu, những lời Tô Nhiên nói khiến cô nhẹ nhõm hơn phần nào.
Cô theo dõi livestream của Tô Nhiên đã lâu, rất tin tưởng vào khả năng của cô.
Cô nghĩ Tô Nhiên chắc chắn sẽ có loại bùa giống như “bùa nghe lời”, dùng với chồng cũ thì anh ta sẽ ngoan ngoãn nghe theo, không quấy rầy mình nữa.
“Vâng, con gái em đang học mẫu giáo, anh ta lấy cớ đến thăm con, hầu như ngày nào cũng tới, còn đến tận công ty em đón em, quấy rối đến mức em phát điên luôn. Nên em mới muốn nhờ chị xem có cách nào, hoặc có bùa nào dùng rồi anh ta sẽ không đến làm phiền nữa?”
Tô Nhiên bật cười lắc đầu: “Không có bùa như vậy đâu. Nếu thật sự có bùa ‘nghe lời’ thì phiền to rồi. Lỡ bị kẻ xấu dùng, người ta bảo em làm gì em cũng phải làm theo, chẳng phải bị dọn sạch nhà luôn à?”
Trương Vi nghe vậy bèn cúi đầu, giọng chùng xuống: “Thế thì phải làm sao đây? Em thật sự không muốn tái hôn, nhưng anh ta cứ làm phiền suốt.”
Bình luận trực tiếp:
Trà Đá Dịch Quán
【Con còn nhỏ, chị tái hôn cũng tốt mà, hay là chị suy nghĩ lại xem sao.】
【Đúng đấy, một mình nuôi con vất vả lắm, có bố ruột chăm còn hơn là con phải gọi người khác là bố.】
【Nếu anh ấy thật lòng muốn quay lại, vì con cũng được mà.】
【Hay là chị cân nhắc lại đi.】
【Vợ chồng cũ vẫn hơn hôn nhân lần hai, mỗi người đều có tính toán riêng, khó mà sống lâu dài.】
【Tôi thấy hai người vẫn còn tình cảm. Như vợ cũ của tôi ấy, vẫn còn thương tôi. Mỗi lần trong làng có người chế.t, cô ấy lại hỏi khắp nơi xem có phải tôi không.】
【Ông kia, dù gì cũng từng là vợ chồng, ông nên thành toàn tâm nguyện cho cô ấy đi!】
【Mọi người đừng nói lời sâu sắc khi chưa hiểu chuyện, cô ấy muốn tái hôn thì tái, không muốn thì chắc chắn có lý do của cô ấy, đừng khuyên nữa.】
...
Trương Vi nhìn thấy trên màn hình rất nhiều người khuyên cô tái hôn, nhíu chặt mày, vẻ mặt đầy phiền muộn.
“Em không muốn tái hôn là có lý do cả. Chuyện này nói ra thì dài lắm.”
Giọng nói của Trương Vi nhẹ nhàng như suối chảy, êm tai dễ chịu, chậm rãi kể lại câu chuyện của mình.
Hai mươi mấy năm trước, vào một mùa hè nọ, có một người đàn ông nhặt được một đứa bé – đứa bé ấy vừa sinh ra, còn nguyên dây rốn, bị bỏ lại trần truồng trong bụi cây ven đường. Cành gai đ.â.m rách da mặt ngay dưới mắt nó, sâu đến thấy xương, khắp người rút ra hơn ba, bốn chục cái gai.
Đứa bé ấy chính là Trương Vi.
Cô là người bất hạnh, nhưng cũng là người may mắn.
Cô bị mẹ ruột vứt bỏ, nhưng lại được một người đàn ông xa lạ nhận nuôi.
Người cha nuôi của Trương Vi cả đời không lập gia đình, là một người thật thà, ít nói. Ông nuôi cô lớn bằng cháo kê, chắt bóp từng đồng, cố gắng hết sức cho cô đi học. Chỉ tiếc Trương Vi không có tư chất gì nổi bật, học hết cấp ba đã phải đi làm công nhân.
Năm 23 tuổi, Trương Vi quen chồng mình – Trần Hùng. Vì cô là hộ khẩu nông thôn, dù ngoại hình ưa nhìn, chăm chỉ chịu khó, vẫn bị gia đình chồng chê bai.
Cha nuôi của cô vì muốn cô có thể ngẩng đầu trước nhà chồng, dốc hết tài sản mua cho cô một căn hộ hai phòng ngủ rất nhỏ làm tài sản trước hôn nhân.
Căn hộ đó sau này Trương Vi đem cho thuê, tiền thuê ngoài phần chu cấp nuôi cha nuôi hàng tháng, còn lại đều để dành cho ông dưỡng già.