Livestream Xem Bói Chuẩn Không Cần Chỉnh, Chị Đây Giúp Cảnh Sát Phá Án Luôn!!! - Chương 116: Vậy thì vứt đi thôi
Cập nhật lúc: 2025-06-20 11:34:29
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phòng livestream, cư dân mạng cũng bắt đầu bàn luận sôi nổi về chuyện của Phương Tiểu Nặc.
【Đừng khóc nữa, thịt lợn bơm nước không ai thèm đâu.】
【Đã nói bao lần rồi, không được tiêu tiền cho đàn ông! Cô không chỉ tiêu tiền mà còn "não tình yêu", thật sự hết thuốc chữa!】
Trà Đá Dịch Quán
【Giang hồ hiểm ác, không hợp thì chia tay. Chỉ cần thay người nhanh thì chẳng có nỗi buồn, chỉ có tình yêu thôi!】
【Lấy tấm lòng đổi lấy tấm lòng, không được thì đổi người.】
【Điển hình ăn trong bát, ngó trong nồi.】
【Quả nhiên, thứ không có được vĩnh viễn khiến người ta xao động.】
【Tôi có thể chấp nhận bạn trai bình thường, thậm chí không có tiền, nhưng tuyệt đối không thể tha thứ cho người không quên được người cũ. Trái tim không sạch sẽ thì đừng yêu người khác, đừng để bụng đầy phân rồi đi làm ô uế hoa nhà người ta.】
Tô Nhiên định mở miệng an ủi cô ấy vài câu, nhưng vô tình liếc thấy vài dòng bình luận liền phì cười.
【Chị gái đừng khóc nữa, cho em xin link kem nền chị đang dùng được không?】
【Các chị em ơi nhìn kìa, son môi của chị ấy uống rượu cũng không bị lem ly luôn!】
【Làm ơn đi, người ta đang buồn mà, không ai quan tâm đến chuyện này à?】
【Chị gái ơi, đợi chút rồi hãy "emo", chia sẻ mã màu son cho bọn em với nhaa~】
Tô Nhiên phải cố kìm lại không cười ra tiếng. Người ta đang đau khổ, nếu cô cười thì thật sự quá vô duyên.
Nói thật, dù Tô Nhiên sống cả ngàn năm rồi, nhưng một lòng chỉ lo tu luyện, chưa từng yêu đương bao giờ, nên cũng chẳng hiểu được mấy chuyện tình cảm rối rắm này. Nhưng cô vẫn nhẹ nhàng an ủi:
“Người trong lòng còn nghĩ đến người khác thì giữ làm gì nữa, bỏ đi là được rồi. Vì kiểu người như vậy mà đau lòng thật sự không đáng.”
Phương Tiểu Nặc biết lý lẽ là vậy, nhưng trong lòng vẫn nghẹn, cứ mãi không vượt qua được.
“Nhưng mà chính anh ta là người như keo dán chó, bám lấy em theo đuổi. Vậy mà sao yêu nhau rồi lại thay đổi? Em đã vì anh ta bỏ ra bao nhiêu, sao anh ta lại đối xử với em như thế? Em không hiểu, nếu trong lòng anh ta chưa dọn sạch sẽ, tại sao còn đến với em?”
Tô Nhiên nghĩ một lát rồi ví dụ:
“Cũng giống như, em rất thích một loại trái cây, tiết kiệm rất lâu mới mua được. Nhưng lúc ăn vào lại phát hiện nó cực kỳ khó ăn, chua chát không nuốt nổi, thậm chí bên trong còn bị hỏng. Em sẽ làm gì?”
Phương Tiểu Nặc hít mũi, “Vứt đi chứ sao.”
“Đó! Cùng một đạo lý thôi, đã biết trong lòng người ta có người khác, thì mình cần gì nữa, chẳng lẽ mình là người thu gom đồ cũ? Bất kể nam hay nữ, khi yêu người khác thì lòng phải sạch sẽ.”
Phương Tiểu Nặc ngẫm nghĩ rồi nói: “Chị nói cũng đúng, nhưng mà em vẫn thấy buồn, phải làm sao đây?”
“Quan trọng nhất là một điều: người không hợp mệnh là hòn đá cản đường phát tài của em đó, sẽ ảnh hưởng đến tài vận của em.”
“Sao cơ?” Phương Tiểu Nặc lập tức tỉnh táo, ngồi bật dậy.
“Em nghĩ mà xem, từ lúc quen anh ta, cuộc sống em có khá hơn không? Tiền tiết kiệm có nhiều hơn không? Nhất là anh ta còn tùy tiện lấy tiền em đưa cho em gái của anh ta, mà còn chẳng trả. Bao nhiêu lần em bị vài câu đường mật của anh ta làm mờ mắt. Giờ nghĩ lại, trong mối quan hệ này, luôn là em cho đi, còn anh ta chẳng từng tiêu một xu nào cho em mà vẫn hưởng thụ sự hi sinh của em.”
“Đó là vì anh ấy không có tiền…”
“Không có tiền?” Tô Nhiên hừ lạnh, “Chỉ là không có tiền với em thôi. Với người khác thì anh ta chưa từng thiếu tiền! Bạn bè thì ba ngày tụ tập một lần, hai ngày ăn nhậu một lần. Tiền đó từ đâu ra? Không phải lấy từ em sao? Em giúp anh ta trả hơn một ngàn tiền nợ tiêu dùng mỗi tháng, kéo dài hơn cả năm, anh ta đã từng mua gì cho em chưa?”
Phương Tiểu Nặc ngưng khóc, mắt ngấn lệ nhìn Tô Nhiên, lắc đầu: “Không có. Hai năm quen nhau, anh ta chưa từng tặng em món quà nào. Mỗi lần đến lễ tết, anh ta không tặng quà thì thôi, mà nếu em không tặng anh ta thì anh ta liền giận dỗi, chiến tranh lạnh với em.”
Tô Nhiên tức giận mắng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-xem-boi-chuan-khong-can-chinh-chi-day-giup-canh-sat-pha-an-luon/chuong-116-vay-thi-vut-di-thoi.html.]
“Vì vậy em phải nghĩ kỹ lại, vì một người như thế mà đau lòng, trốn trong góc uống rượu, em có phải bị bệnh không hả?”
“Ợ…” Phương Tiểu Nặc lau nước mắt, ưỡn thẳng lưng, “Đúng! Chị nói đúng quá! Đàn ông tốt trên đời có cả ngàn cả vạn, sao em phải vì một cái lá rau thối mà sống không nổi? Não em đúng là bị úng nước rồi.
Anh ta luôn chê em đánh son đỏ quá lòe loẹt, nói không hợp với em. Nhưng em thấy rất đẹp mà, các chị nói có phải đẹp không?”
Cô chỉ vào đôi môi đỏ rực của mình hỏi.
【Đẹp, đẹp lắm! Tóc đen môi đỏ mới là vẻ đẹp phương Đông chân chính!】
【Nhắc nhở mọi người, đừng để bị thao túng trong tình yêu!】
【Hết khóc chưa? Xong rồi thì share màu son với bọn tớ đi nào!】
【Bạn trai cũ: em không hợp với môi đỏ. Tôi: anh không hợp với tôi. [cười nhẹ]】
Phương Tiểu Nặc cũng bị bình luận làm cho bật cười, đến mức phì ra cả bong bóng nước mũi, vội vàng lấy khăn giấy che mặt. Nhưng vẫn không quên giới thiệu cho mọi người:
“Son em dùng là Mucos số 05 nha.”
【Cảm ơn chị gái, đặt hàng ngay và luôn!】
Tô Nhiên cười nói:
“Chuyện tình cảm không thể cưỡng ép. Nếu tấm chân tình của em không đổi được tấm chân tình của người ta, thì phải biết dừng lại đúng lúc. Đừng mãi đắm chìm trong nỗi buồn mà làm hao tổn vận khí của mình, khiến cuộc đời vốn dĩ rực rỡ lại trở nên u ám.
Yêu người khác thì trước tiên phải yêu chính mình. Không cần phải tốn công đoán xem một người có yêu mình hay không, yêu nhiều hay ít. Dù yêu hay không thì đã sao? Có một tình hình tài chính tốt, một tinh thần sung túc, còn quan trọng hơn nhiều so với việc được yêu.”
Cuộc livestream sau đó liền biến thành buổi review mỹ phẩm, ai nấy đều đòi link sản phẩm này nọ, Tô Nhiên cũng không vội tắt máy, vui vẻ nhìn mọi người thảo luận.
Bỗng có cư dân mạng chuyển hướng sang Tô Nhiên.
【Nói thật, lớp trang điểm của chị chủ livestream cũng rất đẹp, hoàn toàn không thấy dấu vết gì cả.】
【Đúng vậy, đúng vậy, chị dùng đồ gì đó, share cho tụi em với!】
Tô Nhiên: “Tôi không dùng mỹ phẩm đâu.”
Bình luận dừng lại một giây, giây sau thì mùi ghen tị trào ra màn hình.
【Xì, chẳng phải là muốn nói mình đẹp tự nhiên sao? Thích thì cứ nói thẳng ra đi!】
【Tôi cũng đẹp tự nhiên nha, chỉ là hơi đen một tí, hơi sần một tí, mắt hơi nhỏ, mũi hơi tẹt, môi hơi to… ê mà tính ra cũng không khác gì nhỉ.】
【Cô còn chút liêm sỉ nào không? Cái này gọi là không khác? Ngoài giới tính ra thì khác biệt cả vạn dặm!】
【Chủ livestream im lặng đi, mau rút quẻ tiếp theo đi, chứ tiếp tục nữa tôi sợ mình ngất mất.】
Tô Nhiên mỉm cười tắt liên kết, bị người ta ghen ghét đôi khi cũng là một loại hạnh phúc.
“Được rồi, rút quẻ tiếp theo nào, ai cần thì chuẩn bị đi nhé, tôi sắp phát lì xì rồi đây.”
Chỉ vài giây sau khi phát lì xì, tất cả đã bị giành hết sạch.
Kết nối thành công, màn hình chia đôi.
Người hiện ra trong hình là một người đàn ông sắc mặt tiều tụy, tinh thần vô cùng sa sút, trông tầm hai mươi bảy hai mươi tám tuổi.
Vừa thấy Tô Nhiên, anh ta lập tức như vớ được cọng rơm cứu mạng…