【 thấy bạn nghĩ quá , một  cha mất con   thể là kẻ  , đừng tung tin đồn thất thiệt ở đây.】
【Bác ơi, chúng cháu ủng hộ bác!!】
Đôi mắt  đàn ông lớn tuổi rơm rớm nước, xúc động nhưng lời lẽ rõ ràng, ông bắt đầu kể :
“ tên là Ngụy Đại Thạch, con trai  tên là Ngụy Thành Thành. Nó    bọn buôn  bắt cóc, mà là  vợ cũ  đưa .
Hơn ba mươi năm ,  và vợ cũ vì tình cảm  hợp nên ly hôn. Khi  con còn nhỏ, vì  con  cuộc sống  hơn,  đau đớn từ bỏ quyền nuôi dưỡng con.
Ban đầu  vẫn còn  gặp con, nhưng  đó vợ cũ đột ngột đưa con  mất, chuyển hộ khẩu  nơi khác,  để  bất kỳ tin tức gì. Cứ thế mà biệt tăm hơn ba mươi năm trời,  tìm khắp nơi cũng   tin tức gì. Quế Lan, Thành Thành, bố nhớ hai  con lắm…”
Nói đến đoạn xúc động, nước mắt ông lão rơi lộp độp, khiến    khỏi mủi lòng.
Giọng Tô Nhiên vang lên lạnh lùng qua màn hình:
“Ông từ bỏ quyền nuôi con, thật sự là vì   cho nó ?”
Ông lão khựng , vô tình chạm mắt với Tô Nhiên, chỉ một giây thôi, ông liền  mặt  chỗ khác,  dám  cô nữa.
Khi đối diện với ánh mắt của Tô Nhiên, ông cảm thấy da đầu tê dại.
Không ngờ cô  hỏi như , Ngụy Đại Thạch hoảng loạn trong thoáng chốc, nuốt nước bọt, đè nén sự bất an trong lòng, gượng gạo :
“Tất nhiên là vì con  , lúc đó nó mới bảy tuổi, theo  nó vẫn  hơn là theo  – một  đàn ông thô vụng.”
Tô Nhiên gật đầu như suy tư điều gì:
“ là theo  vẫn  hơn nhiều so với theo một  cha như ông.”
Thấy Tô Nhiên đồng ý, ông lão lộ  vẻ vui mừng,   vội vàng trở về vẻ mặt đau khổ, tiếp tục  trong tiếng nghẹn ngào:
“Bao năm qua, vì tìm con,  bán cả nhà, tiêu sạch  bộ tiền bạc,  khắp các thành phố nhưng vẫn  tìm , giờ  già , cũng   nổi nữa, chỉ còn cách sống trong viện dưỡng lão. Là do một cô hộ lý trong viện   một streamer giỏi bói toán,  mới cầu xin   phòng livestream .  chỉ  một nguyện vọng – là tìm   con trai .”
Người trong phòng livestream phần lớn là giới trẻ, ai nấy đều đầy nhiệt huyết và lòng . Nghĩ rằng nếu  giúp tìm  con cho ông cụ thì ít nhất cũng nên quyên chút tiền để ông  thể sống  những năm cuối đời.
【Ngụy Thành Thành đúng ?  nhớ , sẽ giúp chia sẻ thông tin tìm .】
【Bác ơi đừng  nữa, cháu  giúp  gì nhiều,  bác cho cháu mã QR, cháu gửi ít tiền.】
【Cháu cũng quyên góp! Cháu cũng !】
Ngụy Đại Thạch lấy tay che mặt, tiếp tục nức nở, đồng thời len lén qua kẽ ngón tay quan sát vẻ mặt của Tô Nhiên và phần bình luận.
“Cảm ơn các ân nhân! Cảm ơn các ân nhân!  là ông già cô đơn, chỉ cần  c.h.ế.t đói là , nào dám để   quyên góp!”
Ngụy Đại Thạch giả vờ từ chối một lúc, phần bình luận  càng cuộn trào lên yêu cầu ông đưa mã quyên góp.
Ông lau nước mắt, thuận nước đẩy thuyền,  lên  tài khoản ngân hàng của . Thế nhưng, khi  tai  , tiếng ông  trở thành chuỗi âm thanh “tít tít tít” – đúng kiểu tín hiệu điện báo.
Ngụy Đại Thạch ngơ ngác, tưởng là tín hiệu  ,   một  nữa, nhưng âm thanh vẫn là tiếng “tít tít”.
Ông còn định   nữa thì  Tô Nhiên ngắt lời.
“Không cần  nữa ,  tài khoản ông     chặn  ,  mấy  cũng  thôi. Còn nữa,    cần vội quyên tiền,    hết .”
【Đừng thấy ông   thảm như ,    cú twist.】
【Thấy  thấy ,  biến !】
Ánh mắt ông lão loé lên sự giận dữ và  cam lòng, nhưng   dám thể hiện , đành nuốt giận  trong,   vẻ tội nghiệp  Tô Nhiên:
“Cô gái, cô còn gì  hỏi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-xem-boi-chuan-khong-can-chinh-chi-day-giup-canh-sat-pha-an-luon/chuong-101-dua-con-trai-mat-tich-1.html.]
“Ông và vợ cũ vì  ly hôn?”
Ngụy Đại Thạch  ngờ cô hỏi câu , ánh mắt thoáng chút chột :
“Hỏi cái   gì?  thấy bất kể vì  ly hôn cũng  ảnh hưởng gì đến việc  thương con, cũng   là lý do để cô   cho  gặp con.”
Tô Nhiên  tỏ thái độ, chỉ bình thản :
“Tất nhiên là  liên quan. Chỉ khi  rõ ngọn ngành câu chuyện, mới hiểu  vì  vợ ông  đưa con rời .”
“Còn  thể vì lý do gì, chẳng qua là tình cảm  hợp thôi. Thời bọn   mà,  là cha  mai mối, cưới    mấy  gặp mặt. Sau khi cưới thì lục đục mãi, sống  nổi nữa nên ly dị.”
Tô Nhiên  tin:
“Vậy ?  những gì  thấy   giống .  là ông và vợ cưới  do mai mối, một năm  sinh  Ngụy Thành Thành.
 những lục đục trong hôn nhân của hai    giống những cặp vợ chồng bình thường chút nào.”
Ngụy Đại Thạch liếc mắt né tránh:
“Có gì khác chứ? Vợ chồng sống với , vì chuyện vặt vãnh mà cãi vã là chuyện thường mà.”
Tô Nhiên nhướng mày:
“Ồ,  để  kể ,   cùng  xem   ‘chuyện vặt vãnh’  nhé.”
“Sau khi cưới, vợ ông giống như  giúp việc trong nhà, tất cả việc lớn nhỏ đều là bà  .
Một  bà  đang nấu cháo, tranh thủ lúc cháo  chín  phơi đồ, kết quả cháo  khê.
Ông vì  bà  ‘ghi nhớ’, liền đập luôn cả cái nồi.
Bà  tức giận đến run ,  rằng cháo  khê thì rửa nồi là , ông đập nồi thì cháo đổ đầy sàn,  dọn bao lâu mới sạch?
Ông chỉ thản nhiên : ‘Đập là để cho mày nhớ đời!’
Giữa ngày tuyết rơi, bà   gánh nước  bổ củi, ông chẳng quan tâm gì, nhưng  chạy sang giúp bà goá hàng xóm vì sợ bà  lạnh.
Sau  sinh con, ngay ngày sinh bà    xuống giường nấu cơm giặt giũ, đứa bé  cũng chẳng ai trông, bà  một  gồng gánh hết  việc.
Dù , ông vẫn   lòng, hở  là đánh chửi.
Trên bàn ăn thì chê cháo nóng, cơm mặn, bát đũa đập phá như cơm bữa.
Bà     một câu nào, chỉ cần  thì lập tức  ông đánh đập.
Gậy bằng cổ tay mà ông  đánh gãy đến hơn chục cây.
Vì con, bà  cố nhịn. Cho đến năm con sáu tuổi, ông  qua  với em vợ mới mất chồng.
Từ đó  đưa cho vợ con một xu nào,  thường xuyên lấy đồ trong nhà cho ả .
Còn đối với  con bà  thì  càng tệ bạc.
Trà Đá Dịch Quán
Ngay cả con cũng  đánh đập.
Dù bà  cố sức bảo vệ, nhưng đứa bé vẫn  đánh bầm tím khắp .
Từ chỗ ‘tâm trạng   thì đánh’, ông dần trở thành ‘mỗi ngày  đánh là thấy bức bối’.”
Ngụy Đại Thạch,  ban nãy vẫn còn là một  cha đáng thương khiến ai cũng rơi lệ, giờ đây  khi  những lời Tô Nhiên , lập tức nổi nóng:
“Vu khống!   hề đánh họ, cũng   chuyện cặp kè gì với ai cả!”