Sự thật đúng như Tống Tri nghĩ.
Đối mặt với vẻ mặt đau khổ đầy biểu cảm của Phương Vô Thâm…
Trang Nhạn lập tức trở mặt, giận dữ quát lớn: "Biến ! Đồ ác quỷ! Mau rời khỏi thể của Vô Thâm ngay!"
"Nhạn, em đang cái gì ?"
Phương Vô Thâm cảm thấy gì đó .
Dù cố gắng giải thích rằng chính là Phương Vô Thâm, Trang Nhạn vẫn tin.
Cô tin chắc quỷ ăn mất, cơn bi phẫn, thậm chí còn nghĩ đến việc cùng c.h.ế.t .
Phương Vô Thâm chấn động. Nỗi đau phản bội lập tức tan biến, trong đầu chỉ còn đọng một câu: "Đời vợ như thế, còn mong cầu chi hơn?"
"Phụt!"
"Vô Thâm, đừng bỏ em một ..." Trang Nhạn tuyệt vọng cầm lấy mảnh sứ, định cứa lên cổ .
Phương Vô Thâm thấy cô đau lòng đến mức nôn máu, liền hoảng loạn.
Anh lao tới ôm lấy Trang Nhạn: "Anh , chính là Phương Vô Thâm mà! Em đúng là cô gái ngốc, cứ tin hả!"
Trang Nhạn bộ như giành lấy mảnh gốm, yếu ớt ngã lòng , nhưng trong lòng thì tràn đầy lạnh lẽo.
Tống Tri, cứ chờ đấy!
Tống Tri gọi điện cho giáo viên nhờ đến đón , thu thanh chocolate .
Rảnh rỗi...
Cô cẩn thận kiểm tra, phát hiện trong chocolate lẫn một thứ sạch sẽ.
Cô liếc con Quỷ Nhỏ bên cạnh: "Em cũng ăn ?"
Con Quỷ Nhỏ điên cuồng gật đầu, suýt chút nữa thì rơi luôn cái đầu xuống.
Tống Tri cầm thanh chocolate, ngang qua một bạn học. Người hứng ăn.
Ngược là con Quỷ Nhỏ…
Cứ tưởng Tống Tri định cho khác ăn, nó hung dữ trừng mắt bạn .
Đối phương là thường, thấy quỷ, chỉ cảm thấy đột nhiên lạnh sống lưng. Cậu nghĩ chắc là do thời tiết, kéo áo xuống tiếp tục bước lớp.
Tống Tri hỏi: "Em thật sự ăn? Ăn gì ?"
Con Quỷ Nhỏ lắc đầu.
Tống Tri đè nén ham trong bụng, hỏi: "Nếu ăn thì ? Có gì ?"
Con Quỷ Nhỏ do dự.
Tống Tri nghiêm giọng: "Phải thật."
Có thể thấy nó thật sự đang do dự. Một lúc , nó gật đầu lắc đầu.
Tống Tri nhíu mày, nghĩ đến đám quỷ , nghĩ đến bọn chúng hiện tại thu phục hoặc tiêu diệt.
Cô hỏi: "Ý em là đây nếu ăn sẽ ảnh hưởng, còn giờ thì ?"
Con Quỷ Nhỏ chỉ gật đầu.
Tống Tri hiểu, nhưng vẫn ăn. Cô là bình thường, thể ăn những thứ mà quỷ thích chứ.
Nghĩ thôi cũng thấy rợn .
Tống Tri ném thanh chocolate cho nó, con Quỷ Nhỏ lập tức há miệng đớp lấy, nuốt trọn sót chút nào.
Hành động đó khiến Tống Tri liên tưởng đến chó con.
Cô lắc đầu, thầm nghĩ dù nó cũng là quỷ, mà giống chó quá thì cũng mất mặt quá .
Là thế thôi.
Sau khi ăn xong, con Quỷ Nhỏ vẫn ngoan ngoãn cạnh cô, ánh mắt trông mong lên — càng giống chó hơn.
Tống Tri lắc nhẹ chuông Càn Khôn Linh.
Hơn 200 con quỷ nhỏ bên trong gào thét, tiếng chuông vang vọng khắp gian pháp bảo.
Tiểu Cố cảm thấy choáng.
Cuối cùng cũng tìm Tống Tri, thì thấy cô đang chơi chuông như thể chẳng gì xảy .
Tống Tri để ý thấy Tiểu Cố: "Có chuyện gì ?"
"À, hình như cũng gì." — Tiểu Cố cảm thấy chóng mặt, thầm nghĩ rèn luyện nhiều hơn.
Mới chạy một chút choáng đầu, sinh viên thời nay đúng là yếu hơn cả ông bà 40 - 50 tuổi.
Tống Tri suy nghĩ vẫn nhắc nhở: "Thanh chocolate đó là do vị hôn phu cũ của tặng, bên trong lẫn thứ sạch sẽ. Nếu cảm thấy ở , nhớ với ."
Tiểu Cố kinh ngạc "A" một tiếng.
" , chỉ là chạy gấp nên choáng, chắc là do huyết áp thấp."
Sáng nay cũng thế , cô để tâm, càng tò mò chuyện lúc nãy của Tống Tri: "Chị thu hết đám quỷ đó ? Cái chuông là gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-35-hap-thu-het-vao-linh-luc.html.]
Tiểu Cố định đưa tay sờ.
Tống Tri lập tức giấu Càn Khôn Linh túi, lắc nhẹ một cái.
Tiếng quỷ rên rỉ thảm thiết vang bên tai — chỉ Tống Tri .
" thu quỷ, mấy thứ cũng rõ." — Tống Tri lạnh nhạt từ chối.
Tiểu Cố tin, sắc mặt chút ngượng, nhưng cũng thêm gì.
Tống Tri chuyển tay cầm túi, tâm trạng vẻ , lặng lẽ về phía ký túc xá.
Cô lắc nhiều, nhưng mỗi chuông rung, là một vòng quỷ bên trong "xử".
Sau vài vòng rung.
Bên trong quỷ đột nhiên còn gào rú.
Tống Tri kiểm tra, thấy còn một nửa quỷ đột nhiên phát điên, tự g.i.ế.c lẫn để nuốt sống đối phương.
Chẳng bao lâu.
Chỉ còn hai con đại quỷ mạnh nhất.
Tống Tri nổi hứng, quan sát chúng đánh , đợi khi chúng gần cạn sức thì thả con Quỷ Nhỏ — cho nó một miếng nuốt sạch.
Nuốt xong con quỷ .
Con Quỷ Nhỏ vốn chỉ khỏe lên nhờ chocolate, nay càng mạnh hơn.
Lúc Trang Nhạn thả quỷ , cô chính quỷ bám , trúng bùa ngược phản phệ, phun một búng máu.
Đám tử quỷ đều tiêu diệt.
Trang Nhạn mất máu, lực lượng phản phệ dội ngược cơ thể.
Máu từ miệng ngừng trào , cô đưa bệnh viện, tạm thời thể tiếp tục hành động.
Quỷ Nhỏ còn cơ thể hư ảo, trong mắt Tống Tri, trông khác gì thật.
Nếu nó , ngay cả khi rời khỏi Khu Khủng Bố, lực lượng hỗ trợ, thường bên ngoài cũng thể thấy nó.
Tống Tri ánh mắt lóe lên.
Cô thả Quỷ Nhỏ , để nó theo bảo vệ .
Hiện tại Tống Tri trải qua một trận thu quỷ, linh lực gần như cạn kiệt.
Muốn hồi phục, ít nhất nghỉ ngơi một vài ngày.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Đây là thời điểm yếu nhất của cô.
Con Quỷ Nhỏ vốn giỏi đánh lén, nếu nó ý phản chủ, bây giờ là cơ hội nhất.
Tống Tri trở ký túc xá, lấy balo.
Bên trong chỉ vài thứ lặt vặt của cô, ít, dễ dàng mang theo.
"Tống tỷ, chị định luôn ? Hay ở thêm vài ngày nữa ?" — Tiểu Cố cố gắng níu giữ, giọng cũng trở nên nịnh nọt.
Chẳng còn thấy sự kiêu ngạo như lúc .
"Không ." — Tống Tri mắt thẳng, lướt qua cô .
Tống Tri rõ tin mất đồ, còn khả năng thu quỷ, một khi thể kết giao — gì cũng tiện hơn nhiều.
Tiểu Cố lấy lòng, nhưng Tống Tri hề tỏ thiện, thái độ xa cách và lịch sự.
Cô gì khác.
Chỉ thể Tống Tri thu dọn balo rời .
Cuối cùng—
Tống Tri thể rời .
Vì trường học tạm thời họp lớp, cổng phong tỏa, bảo vệ cho cô ngoài.
Tống Tri còn giáo viên đặc biệt gọi tên.
Cô đại khái hiểu lý do.
Quả nhiên…
Sự việc lúc ở sân vận động khiến nhà trường quyết định phong tỏa khu vực, Tống Tri còn hiệu trưởng triệu tập để chuyện.
"Em thật sự bắt quỷ ?"
"Em thật sự ."
"Mấy bạn ôm búp bê trúng tà chạy theo em, em thì ai thể?"
"Chẳng là chạy thể dục ? Có thể là họ nhờ em dẫn đầu thôi, hiệu trưởng nên hỏi họ ."
Dù —
Mặc cho hiệu trưởng và giáo viên cố gắng thế nào.
Tống Tri chỉ một mực phủ nhận.
Nếu cô dám thừa nhận bắt quỷ, chắc chắn sẽ hiệu trưởng coi là điên mà đuổi học.