Tống Tri vòng quanh một vòng lớn, gốc cây cổ thụ ở khu hưu dưỡng của bệnh viện, quan sát xung quanh, xác định hồn ma nào lảng vảng.
"Hẳn là ngươi ."
Tất cả hồn ma đều tụ tập khắp nơi trong bệnh viện, duy chỉ chỗ là lấy một bóng ma, nghi ngờ cũng khó.
Tống Tri lặng lẽ lấy kim thêu hoa, đang định tiến gần.
Một tiếng gọi lớn bất ngờ vang lên.
"Đừng gần, đó là quỷ thụ, nó sẽ ăn thịt cô đó!" – Một nữ sinh trung học mặc váy hoa rách hô lớn.
Quả thật đây là một cây Quỷ Thụ. Tên nó là cây hòe.
Tống Tri về phía cô gái , hỏi: "Cô chuyện gì ở đây ?"
"Trước tiên đây , chỗ đó quá nguy hiểm." – Cô gái trung học sợ hãi : "Cô cất vật mang theo quỷ khí , đừng nó kích động."
Tống Tri theo, thu kim châm .
Cô bỏ kim thêu hoa túi bên hông: "Giờ thể qua ?"
Cô gái trung học gật đầu lia lịa, vội vàng ngoắc tay Tống Tri gần: "Năm ngoái vì áp lực thi đại học quá lớn mà phát bệnh viện, đêm đó, cũng giống như cô ... Á!"
Tống Tri vung một chưởng linh lực đánh nữ sinh trung học.
"Tại chứ?"
" lòng nhắc nhở cô, cô tay với như , lương tâm cô để ?"
Hồn ma nữ sinh trung học tan biến.
Tống Tri lạnh trong lòng. Hồn ma bình thường vốn khái niệm như “quỷ khí”.
Quan trọng hơn nữa...
Tống Tri Thiên Nhãn, thể thấu bản thể của yêu ma quỷ quái.
Dù tu luyện đến trình độ cao, nhưng loại yêu quái cấp thấp đóng giả , cô vẫn dễ dàng nhận .
Tống Tri quét mắt quanh, phát hiện từ trường xung quanh đổi, mơ hồ hình thành một vòng vây, ẩn chứa sát khí.
"Ai da, thời buổi , bệnh viện cũng còn lương tâm, cháu gái rõ ràng mất tích trong viện, mà còn dám chối nhận, chắc là thấy bà già dễ bắt nạt đúng !"
"Đêm nay nhất định dạy cho cái bệnh viện một bài học!"
Một bà lão mặc áo lam, lưng đeo một túi đồ, lén lút từ lối nhỏ trong bụi cây .
Bà dường như thấy Tống Tri, chuyên tâm việc của .
“Khụ khụ.”
Tống Tri ho khẽ một tiếng: "Bà ơi, bà đang tìm một cô gái, ? Nữ sinh trung học mặc váy hoa đó?"
Lúc bà lão mới chú ý đến Tống Tri, liền gật đầu liên tục: " đúng, cô thấy cháu gái ?"
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
“Lại đây, vài câu hỏi bà. Nếu bà trả lời , thể sẽ cháu gái bà đang ở .”
Tống Tri gọi bà đến gần.
Bà lão mang theo quá nhiều đồ, nên nghỉ tán cây.
Cách một mét, Tống Tri âm thầm quan sát cây hòe, phát hiện nó vẫn gì dị thường. Bà lão lớn tuổi nhưng chuyện minh mẫn.
Hai ba câu là miêu tả rõ diện mạo cháu gái .
"Cô gái, nếu cô thấy cháu gái , nhất định với nha. Ông nhà bệnh nặng, cứ khăng khăng đòi theo viện tìm cháu, nếu tìm , bà già quỳ xuống cầu cô cũng !"
Vừa chuyện.
Bà lão nắm lấy tay Tống Tri, định quỳ xuống, trông cứ như nếu cô đồng ý thì bà nhất quyết chịu dậy.
Hai tay chạm .
Ấm áp, mạch vẫn đập, mùi của sống.
Tống Tri đè xuống nghi ngờ trong lòng, dối: " thấy một cô gái giống bà miêu tả, ngoài hướng ."
" tìm thử!"
Bà lão vội vàng dậy, về hướng đó, Tống Tri cũng cùng.
Trên đường , cô cố ý cây hòe, vẫn thấy gì bất thường.
"Này cô gái, cùng . Ban đêm trong viện an , cháu gái cũng mất tích ở đây." – Bà lão lo lắng .
Tống Tri từ chối.
Cô mới với bà vài bước thì chồng mà bà nhắc tới điều khiển xe lăn từ xa lăn đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-khu-khung-bo-vuot-ai-pho-ban-kinh-di-thien-kim-gia-chan-dong-mang-xa-hoi/chuong-26-cay-hoe.html.]
như lời bà , ong lão bệnh nặng, chỉ thể xe lăn, mặt trắng bệch còn chút máu, da mặt bộ đều chảy xệ. Toàn toát cảm giác sắp chết.
Bà lão chuyện với ông lão.
Tống Tri bỗng ngửi thấy một mùi hương hoa nồng đậm, cô hỏi: "Bà ơi, gần đây bệnh viện trồng hoa ?"
Bà lão đáp: "Hình như bên ngoài , trông giống nguyệt quý lắm."
Không mùi nguyệt quý. Mùi hương , giống như mùi hoa hòe đang nở!
Tống Tri đột ngột đầu .
Phía xa, cây hòe cổ thụ, trong chớp mắt, hàng ngàn vạn đóa hoa trắng nở rộ, kết thành từng chùm giống nho trắng, treo đầy cành.
Gió thổi qua.
Giống như chuông gió rung động, từng đợt hương hoa lan tỏa.
Tống Tri đột nhiên thấy đầu choáng váng, buồn nôn, tay ai đó túm lấy, lạnh buốt như kìm sắt.
Ông lão kéo lấy Tống Tri, đưa cô về hướng cây hòe cổ thụ.
Cùng lúc đó.
Bà lão cũng bắt lấy tay cô, sức mạnh của bà cũng giống bình thường chút nào.
bà là sống, nhiệt độ cơ thể cơ mà?
Tống Tri giãy , ngược xem thử cây Quỷ Thụ rốt cuộc định gì, kéo thẳng đến mặt gốc cây cổ.
Ngay khi đến nơi, cây hòe tách một vết nứt lớn.
Tống Tri thấy bên trong treo đầy "thịt khô", cổ họng trào lên buồn nôn, mùi thịt khô nồng nặc hòa lẫn trong hương hoa dày đặc.
Hàn quang lóe lên.
Kim châm bay cây, linh lực thúc đẩy quỷ khí, xuyên thủng cây quỷ thụ, m.á.u đỏ tuôn ào ạt .
Điện thoại rung lên.
Lý Đào gọi đến, Tống Tri tranh thủ nhận máy.
"Alô! Không ! Ở đây các bác sĩ đang đánh loạn xạ, cái bác sĩ hét to sắp tắt thở , đây, cô mau tới !"
"Rảnh thì tự tìm cảnh sát ."
Cúp máy.
nhanh, Lý Đào gọi : "Cảnh sát giải quyết , mấy bác sĩ như trúng tà, nhất định cần đại sư như cô tay!"
Tống Tri còn kịp đáp.
Điện thoại nhánh cây đánh văng, rơi xuống vỡ nát, đó một loạt cành cây phóng thẳng về phía cô.
Nếu chỉ mỗi cây hòe thôi thì Tống Tri vốn sợ.
còn bà lão và những hồn ma vốn tránh xa, nay cũng hương hoa của cây hòe thu hút .
Một bên là sống già yếu.
Một bên là hồn ma hại mà chết.
Tống Tri tiêu diệt cây hòe mà họ thương, thì tốn ít công sức.
Bất đắc dĩ, Tống Tri đành sử dụng thuật triệu hoán âm sai.
Hai vị Hắc Bạch Vô Thường đang xử lý văn kiện Địa phủ, đột nhiên cảm ứng điều gì đó.
Cả hai còn cầm bút trong tay, cứ thế triệu hồi lên, qua bên cạnh, ồ, quen ?
Tống Tri thấy mực tay hai vị âm sai còn khô, vội lành: "Hai đại nhân, là sống, gọi hai vị tới là để lập công trạng!"
Hắc Vô Thường mặt cảm xúc, gương mặt đen sì lạnh lẽo như sắp nhỏ mực.
Bạch Vô Thường tủm tỉm với Tống Tri, nở nụ kiểu “ ”.
Tống Tri cảm thấy nếu lỡ lời thêm một câu, giây tiếp theo sẽ đưa gặp Diêm Vương.
Cô vội vàng : "Hai vị đến thì quá, tiện tay thu luôn đám hồn ma nhé?"
Tiếp dẫn hồn phách vốn là việc của Hắc Bạch Vô Thường, lượng hồn ma trong bệnh viện tới chục ngàn thì cũng vài ngàn.
Hắc Vô Thường lạnh lùng vung tay, âm phong nổi lên, bệnh viện vốn đầy rẫy hồn ma, trong nháy mắt trở nên yên ắng.
Chưa đến vài giây, hồn ma thu sạch.
Tống Tri thở phào nhẹ nhõm. Việc để quỷ sai chuyên nghiệp vẫn nhanh hơn cô tự xử lý cả buổi.
"Bên còn con quái vật, cần bọn giúp ?" – Bạch Vô Thường nghiêng đầu hỏi với nụ ẩn ý.