【Thế đáng sợ quá, cảm giác cứ như mặt cô là cô thấu hết .】
【Ước gì cũng đôi mắt như , cái gì cũng thấy , chậc chậc…】
“Tâm tư ngay thẳng, cẩn thận gặp xui xẻo đấy nhé. Hôm nay đến đây thôi, tắt đây.” Tô Nhiên vẫy tay kết thúc buổi livestream.
Một ngày ba quẻ, nhiệm vụ thành, Tô Nhiên cũng do dự, nhanh chóng thoát .
Không ít hâm mộ hận rèn sắt thành thép mà mắng cô. Các streamer khác để kiếm quà thì nhảy múa khêu gợi, chỉ hận thể cởi sạch, còn cô thì , quà đang tặng tới tấp thì cô “bụp” một tiếng thoát luôn. Cái đầu gỗ đúng là khiến sầu c.h.ế.t .
Sau khi kết thúc livestream, Tô Nhiên tính toán thu nhập trong thời gian . Tiền xem quẻ cộng với các loại quà tặng, khi rút còn một triệu trăm năm mươi nghìn tệ. Giữ năm mươi nghìn, còn Tô Nhiên quyên góp hết.
Mấy ngày , cô phát hiện một ngôi tâm huyết với việc từ thiện. Qua tướng mạo của cô , Tô Nhiên cũng thấy cô là việc thiện thực sự, loại mua danh chuộc tiếng, lén lút biển thủ tiền từ thiện.
Tô Nhiên tìm thông tin liên lạc của phòng việc đối phương, dùng danh nghĩa ẩn danh để chuyển tiền qua.
…
Một chiếc Rolls-Royce mới tinh đỗ cửa một trung tâm thương mại.
Người trợ lý mặc đồ đen mở cửa xe, Hứa Nhất Minh bước xuống xe với vẻ bá đạo.
Vừa hai bước, “bộp” một tiếng, một bãi phân chim rơi xuống đầu .
Hứa Nhất Minh đưa tay sờ lên, ghê tởm đến suýt nôn.
Mê Truyện Dịch
Trợ lý Tiểu Ngô là một lanh lợi thông minh, lập tức lấy khăn ướt lau sạch tay cho Hứa Nhất Minh, đó lau sạch tóc cho , lấy một chai nước hoa xịt lên đầu và tay .
“Thiếu gia, đây là loại Chanel Bleu mà ngài thích nhất.”
“Cậu ở đây đợi.” Hứa Nhất Minh mặt mày tái mét liếc một cái, thẳng trung tâm thương mại.
“Vâng.”
Đến một cửa hàng thời trang nữ hàng hiệu tầng hai, Hứa Nhất Minh thấy Lương Phái Phái đang chọn quần áo bên trong, khuôn mặt bỗng rạng rỡ nụ dịu dàng.
“Phái Phái, xin , đến muộn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-86.html.]
Lương Phái Phái thấy Hứa Nhất Minh bước , khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ vẻ tủi : “Anh hứa mua sắm cùng em, bây giờ mới đến?”
“Xin , công ty việc nên đến muộn. Để chuộc , em gì đều mua cho em, ? Đừng giận nữa nhé.”
“Ai thèm đồ của , cứ như em mua nổi .”
“Anh , nhưng chỉ mua cho em thôi. Em cứ coi như cho một cơ hội ?”
Nghe hai họ tình tứ, nhân viên bán hàng cũng mà cũng xong, trông thật lúng túng.
“Ủa, Minh, mùi gì thế? Vừa hôi thơm.”
Ánh mắt Hứa Nhất Minh né tránh, lảng sang chuyện khác: “Em thích cái nào, thanh toán.”
Mắt Lương Phái Phái sáng lên: “Thật , bao nhiêu cũng ?”
“Tất nhiên, kể cả mua luôn cả cửa hàng cũng thành vấn đề.”
“Tuyệt quá, cảm ơn Minh.” Lời của Hứa Nhất Minh khiến Lương Phái Phái vui mừng khôn xiết, cô chỉ giá treo đồ: “Cái … cái … cái … Mấy cái cần, còn lấy hết.”
Mi mắt Hứa Nhất Minh giật giật vì xót của, đau lòng vô cùng, nhưng vẫn cố tỏ cứng rắn lấy một chiếc thẻ đen, dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy đưa cho nhân viên bán hàng: “Những món bạn gái xem, lấy hết.”
Nói xong, dường như để thể hiện sự bá đạo của , còn thêm: “Người phụ nữ của , gì thì sẽ cái đó!”
Lương Phái Phái , vui sướng tột độ, “chụt” một tiếng hôn lên má Hứa Nhất Minh: “Anh Minh, với em thật đấy.”
Lòng hư vinh của Hứa Nhất Minh thỏa mãn vô cùng: “Ngốc ạ, với em thì với ai?”
Khóe miệng nhân viên bán hàng giật giật một cách khó nhận , nhưng mặt vẫn là nụ hòa nhã. Cô dùng hai tay nhận lấy chiếc thẻ đen: “Vâng thưa ngài, xin ngài vui lòng đợi một lát.”
…
Sau khi giải quyết xong chuyện quyên góp, Tô Nhiên dậy về nhà. Khi ngang qua một trung tâm thương mại, cô dừng bước.
“Kỷ niệm ba năm khai trương, bộ cửa hàng mua 500 tặng 100, mua một nghìn tặng 300… Tầng bốn bít tết giảm giá 30% tri ân khách hàng…”
Miếng bít tết màn hình lớn to tròn, trông ngon mắt. Tô Nhiên quyết định thử.