Mục Thương vốn đang thầm vui mừng, khi rõ cây bút, nụ lập tức cứng đờ mặt: “Tại… tại dùng cây bút ?”
“Bởi vì đây là cây bút mà Tiểu An thích nhất mà.”
Diệp Linh như , “Hơn nữa, chẳng , đây là cây bút đặc biệt thỉnh từ chùa về, chép kinh cầu phúc cho Tiểu An đương nhiên dùng cây .”
Mặt Mục Thương trắng bệch: “Không nhất thiết dùng cây bút chứ, đây là cây bút Tiểu An thích nhất, lỡ em hỏng thì ?”
“Không , hỏng .” Diệp Linh nhét cây bút tay , cố tình sa sầm mặt : “Sao, lẽ nào cây bút vấn đề?”
Mục Thương sợ đến thót tim, vội vàng giải thích: “Không… vấn đề .”
Trán vã mồ hôi lạnh, cây bút trong tay ném , mà cầm thì sợ.
Cũng do tác dụng tâm lý , Mục Thương cảm thấy cây bút trong tay lạnh lẽo âm u, khiến cảm giác như đang một con quỷ chằm chằm.
“Được , bây giờ chép kinh thư .” Diệp Linh lườm một cái, “Anh hai thành tâm đấy, hứa chỉ cần chép xong kinh thư là lập tức giao di sản cho chúng .”
Diệp Đại Hồng bên cạnh gật đầu: “, lời giữ lời.”
Mục Thương ném cây bút trong tay , nhưng nghĩ đến di sản khổng lồ, cố gắng kìm nén.
Vì di sản, vì di sản.
Mê Truyện Dịch
Hắn thầm niệm trong lòng, ôm chút may mắn nghĩ rằng lẽ bùa chú cây bút chỉ thể dùng một .
“Được, ngay đây.”
Mục Thương vì di sản mà nghiến răng đồng ý.
Miệng thì đồng ý, nhưng cơ thể nhúc nhích, trong lòng ngày càng sợ hãi, cả cảm thấy rợn tóc gáy, tay cũng bất giác run lên.
Đột nhiên, Mục Thương cảm thấy một luồng khí lạnh rõ từ cây bút truyền đến, men theo cánh tay lan lên , cánh tay qua đều lạnh buốt và tê dại.
“A!!!”
Mục Thương nhịn nữa, lập tức ném cây bút xa.
“Quỷ, quỷ, cây bút quỷ!”
Diệp Linh và Diệp Đại Hồng ngơ ngác, cả hai đều cầm cây bút, tuy đó bùa chú, nhưng cũng đến mức chạm thành thế chứ?
Tô Nhiên đang xem kịch vui ở bên cạnh lặng lẽ thu tay về, cô chỉ ‘ bụng’ kích hoạt bùa chú cây bút một chút mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-771.html.]
Cây bút mặt đất tự bay lên, lao thẳng tay Mục Thương.
Mục Thương hoảng sợ, điên cuồng chạy ngoài.
Diệp Linh định đuổi theo, Tô Nhiên gọi cô : “Không cần đuổi, trúng bùa chú cây bút, sẽ bệnh giống như Tiểu An, nhưng bệnh tình sẽ đến nhanh hơn và nghiêm trọng hơn Tiểu An.”
“Tốt!” Diệp Đại Hồng đập đùi một cái, “Dùng thủ đoạn độc ác như hại , đáng đời cho nếm mùi.”
Tô Nhiên vẽ bùa , hóa giải bùa chú cây bút, đó lấy ba lá bùa đưa cho Diệp Đại Hồng: “Cái cho , đốt thành tro pha nước cho thằng bé uống, mỗi ngày một lá, ba ngày thằng bé sẽ khỏi.”
Diệp Đại Hồng vội vàng nhận lấy lá bùa, liên tục cảm ơn: “Được, cảm ơn đại sư.”
Tô Nhiên gật đầu, sang Diệp Linh: “Cây bút sẽ mang , ba ngày khi thằng bé bình phục cũng là lúc Mục Thương sẽ c.h.ế.t, cô hãy chuẩn tâm lý.”
Nghe tin Mục Thương ba ngày nữa sẽ c.h.ế.t, Diệp Linh bình tĩnh gật đầu: “Được, , cảm ơn đại sư.”
Tô Nhiên sai, khi dùng lá bùa của Tô Nhiên, ba ngày Tiểu An bình phục.
Các bác sĩ vô cùng kinh ngạc, cho Tiểu An xuất viện ngay mà sắp xếp cho một loạt các cuộc kiểm tra miễn phí, tìm lý do tại đột ngột bình phục. Kết quả kiểm tra cả buổi trời mà phát hiện điều gì, cuối cùng chỉ thể cảm thán rằng đời vẫn còn kỳ tích.
Cùng lúc Tiểu An bình phục, Mục Thương cũng c.h.ế.t trong nhà của tình nhân. Bởi vì Mục Thương trúng bùa chú phản phệ, c.h.ế.t vô cùng thê thảm, cô tình nhân xác định là hung thủ g.i.ế.c và bắt giam.
Ban đầu, ý định dùng cây bút để hại c.h.ế.t Tiểu An là do cô nghĩ , kết cục như cũng là đáng đời.
Diệp Linh đương nhiên thu hồi bộ tài sản.
…
Rời khỏi nhà Diệp Linh, Nạp Lan Nhĩ Nhược hỏi Tô Nhiên: “Chúng ?”
“Đi tìm tạo cây bút .”
Tô Nhiên cây bút trong tay, phương pháp khắc bùa chú quen thuộc khiến cô nhớ đến một .
Hai dựa theo khí tức cây bút, tìm đến một ngôi chùa ở thành phố bên cạnh.
Ngôi chùa lớn, đến thắp hương cũng nhiều. Sau khi thấy một bóng quen thuộc, Tô Nhiên khỏi nhếch mép .
Quả nhiên là
Tô Nhiên hiệu bằng mắt cho Nạp Lan Nhĩ Nhược, hai giả vờ dâng hương.
Vị hòa thượng giải thẻ xăm thấy Tô Nhiên thì “Ơ” một tiếng, quanh bốn phía, thấy ai khác bèn tiến lên nhỏ với cô: “Tiểu Tô cô nương…”