Nhà chúng ba em. Lúc đó em gái mới kết hôn, để nó chăm sóc đứa nhỏ tiện lắm nên đón Tiểu An về nhà . Bao năm nay chúng từng nhắc đến thế của Tiểu An, nó cũng luôn nghĩ chúng là cha ruột.”
Tô Nhiên nêu một vấn đề quan trọng: “Anh cả của để cho thằng bé ít di sản nhỉ?”
Diệp Đại Hồng lập tức hiểu ý của Tô Nhiên: “Vâng. Tiền mặt, bất động sản, cộng thêm công ty chắc cũng vài tỷ. động đến một xu, công ty cũng giao cho một quỹ tín thác chuyên nghiệp quản lý, chỉ đợi Tiểu An trưởng thành sẽ giao cho nó.
Chuyện lúc đó em gái cũng đồng ý, hơn nữa vợ chồng nó cũng công ty riêng, thiếu tiền, tuyệt đối thể ý đồ với di sản đó.”
Nạp Lan Nhĩ Nhược buồn chán nghịch lọn tóc của : “Biết em gái ăn thua lỗ thì ?”
Diệp Đại Hồng sững , Nạp Lan Nhĩ Nhược Tô Nhiên, giật lấy cây bút trong tay cô: “Không , hỏi con bé cho lẽ. Đại sư, phiền hai vị cùng một chuyến.”
Tô Nhiên ý kiến: “Được.”
Diệp Đại Hồng tìm chìa khóa xe mới nhớ là Tô Nhiên dịch chuyển tức thời đưa về, xe vẫn còn đậu ở cổng bệnh viện.
“Đại sư, phiền cô dịch chuyển tức thời một nữa.”
Tô Nhiên gật đầu, một giây , ba cửa nhà em gái Diệp Đại Hồng.
Diệp Linh mở cửa thấy Diệp Đại Hồng, cùng với Tô Nhiên và Nạp Lan Nhĩ Nhược phía , cô sững sờ một lúc vội né để họ .
“Anh hai, … hai vị là?”
Diệp Đại Hồng sa sầm mặt giới thiệu: “Đây là đại sư mời đến chữa bệnh cho Tiểu An.”
“Ồ.” Diệp Linh gật đầu, vẻ mặt khó hiểu, “Tiểu An đang ở bệnh viện , chữa bệnh ở bệnh viện mà đến nhà em gì?”
“Hỏi lắm.” Diệp Đại Hồng mặt mày đen thui, rút cây bút lông , gần như dí sát mặt cô, “Cây bút là em tặng cho Tiểu An ?”
Diệp Linh lùi một chút, cầm cây bút xem xét: “Phải, là em tặng cho Tiểu An, chuyện gì ?”
Cơn giận của Diệp Đại Hồng bùng lên: “Tiểu An là cháu ruột của em, tại em hại c.h.ế.t nó?”
Mê Truyện Dịch
“Anh bậy bạ gì thế?”
Diệp Linh cũng nổi giận, “Hôm nay uống nhầm t.h.u.ố.c , cửa cái mặt dài như cái bơm, mặt nặng mày nhẹ với . Anh gì, uống rượu giả ?”
Tay Diệp Đại Hồng chỉ cây bút run lẩy bẩy: “Cây bút bằng xương c.h.ế.t, còn khắc cả bùa chú hại , em xem tại đối xử với em như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-768.html.]
“Hả? Cái gì?”
Diệp Linh nhất thời phản ứng kịp, “Xương gì cơ?”
Nạp Lan Nhĩ Nhược bước lên một bước, híp mắt ‘ bụng’ giải thích cho cô: “Nè, bút từ xương của c.h.ế.t oan, lông bút từ tóc c.h.ế.t, còn mấy cái hoa văn là bùa chú hại đó.”
Nói xong lùi về, khoác tay Tô Nhiên với vẻ mặt ‘ cần cảm ơn’.
“Xương… c.h.ế.t?!”
Nạp Lan Nhĩ Nhược và Tô Nhiên đều gật đầu.
Diệp Linh “Oa” một tiếng, ném cây bút , sợ đến mức mặt còn một giọt máu, hai tay ngừng chùi .
“Anh hai, em , tin em , em thật sự bao giờ nghĩ đến việc hại Tiểu An.”
Thấy phản ứng của cô, Diệp Đại Hồng cũng dịu . Em gái ruột của , quen mấy chục năm, chẳng lẽ hiểu? Nhìn phản ứng của cô là cô dối.
Anh xua tay: “Được , em lấy cây bút từ ?”
Diệp Linh ngẩn : “Là… là Mục Thương đưa cho em.”
Mục Thương chính là chồng của Diệp Linh.
Diệp Đại Hồng nhíu mày: “Anh là lấy từ ?”
Diệp Linh cũng ý thức điều gì đó, sắc mặt vô cùng khó coi: “Anh lúc công tác ghé qua một ngôi chùa, tiện tay thỉnh về, thể phù hộ cho Tiểu An bảng vàng đề tên, học hành đỗ đạt. Anh còn đùa là nhường công lao cho em, để em tặng cho Tiểu An, thể tăng thêm tình cảm giữa dì cháu chúng .”
Nói đến đây, Diệp Linh nghiến răng nghiến lợi. Không cần Diệp Đại Hồng , cô cũng đoán lý do Mục Thương .
“Anh là vì di sản của cả.”
Diệp Đại Hồng nghi hoặc: “Em ?”
“Không .”
Diệp Linh lắc đầu, “ dạo đột nhiên nhắc với em về chuyện di sản, là di sản của cả để cũng là để , chi bằng đầu tư công ty của , thể tăng lên gấp mấy . Lúc đó em mắng cho một trận, rằng tiền đó là dành cho Tiểu An, ai động , đó nhắc nữa.”
Nói xong, cô hừ lạnh một tiếng: “Xem sớm nhòm ngó di sản đó . Nếu Tiểu An c.h.ế.t, di sản của cả sẽ chia , cho nên mới mượn tay em để tặng bút cho Tiểu An.”