“Tôn Ninh, bây giờ hối hận vẫn còn kịp, cần c.h.ế.t cùng em.”
Tôn Ninh cô đầy thâm tình: “Em yêu, nguyện cùng em đến suối vàng. You jump, I jump!”
“Được, em ở đó đợi .”
Nghe những lời đầy tình cảm của Tôn Ninh, Cung Hưng Châu chút do dự mà nhảy xuống.
Mê Truyện Dịch
Cho đến khi nhảy xuống, Cung Hưng Châu vẫn cảm động, cô cảm thấy gặp đàn ông yêu cô nhất đời.
hồn phách của cô bay khỏi cơ thể, đợi mãi, đợi mãi, thấy Tôn Ninh nhảy xuống.
Sau đó, Cung Hưng Châu thấy Tôn Ninh trong đám đông hoảng loạn la hét, gục xác cô đến xé lòng xé phổi.
Khoảnh khắc đó, Cung Hưng Châu ngây thơ nghĩ rằng Tôn Ninh kịp nhảy, nhưng mãi cho đến khi đám đông giải tán, lúc còn ai thấy, Tôn Ninh dùng ánh mắt hung ác xác của cô.
Cung Hưng Châu lúc mới hiểu , Tôn Ninh là kịp nhảy, mà là căn bản bao giờ nghĩ đến việc sẽ c.h.ế.t cùng cô, tất cả những lời ngon tiếng ngọt chỉ để lừa cô tự sát mà thôi.
Khi , Tôn Ninh lóc thương tâm c.h.ế.t, lúc ai thì hung hăng chằm chằm t.h.i t.h.ể của Cung Hưng Châu, như hai khác hẳn, ngay cả bố của Cung Hưng Châu cũng lừa gạt.
...
Nghe những lời của Cung Hưng Châu, Nạp Lan Nhĩ Nhược nghi hoặc khó hiểu: "Không đúng nha cô gái, cô mắc bệnh sắp c.h.ế.t , còn lừa cô nhảy từ đó xuống gì?"
Cung Hưng Châu lắc đầu, cũng hiểu tại : " cũng , chỉ là lúc ai, từng ghé tai tất cả những chuyện đều là do gieo gió gặt bão, còn về lý do tại thì ."
Nạp Lan Nhĩ Nhược suy nghĩ một lát hỏi: "Cô thù với , là khi hai quen cô đắc tội với , nên cố tình tiếp cận để trả thù cô?"
Cung Hưng Châu vẫn lắc đầu: "Không thể nào, tuy gì, nhưng cũng tuyệt đối từng chuyện , ngay cả chuyện lưng khác cũng từng , thể nào đắc tội với Tôn Ninh ."
"Nhiên Nhiên bé nhỏ, xem chuyện là ?" Nạp Lan Nhĩ Nhược sang Tô Nhiên.
Lúc Cung Hưng Châu kể về nguyên nhân cái c.h.ế.t của , Tô Nhiên khai thiên nhãn xem chuyện của cô . " chuyện gì xảy , nhưng mà..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-760.html.]
Tô Nhiên chuyển ánh mắt sang Cung Hưng Châu: "Cô , bạn trai cô đích cho cô ?"
" đích ." Cung Hưng Châu buột miệng chút do dự.
Lý do cô nán nơi lâu như chính là vì cam tâm, hiểu và oán hận. Mấy năm yêu , họ luôn ân ái mặn nồng, Cung Hưng Châu hiểu, rốt cuộc là mối thù hận gì thể khiến đối xử với như .
"Được thôi, đưa cô tìm ." Tô Nhiên đồng ý. "Cô sống ở ?"
"Biết ạ."
Cung Hưng Châu cho Tô Nhiên một địa chỉ.
Trong văn phòng, Lương Tốn nép khe rèm cửa sổ mà , thấy vòng đu ngừng , đó còn âm thanh nào nữa, tất cả đều im phăng phắc.
Anh Tô Nhiên bắt ma thế nào , sợ hãi, dám ngoài xem.
Lương Tốn nghi hoặc lẩm bẩm: "Sao động tĩnh gì nữa, là bắt , là ?"
Trong nháy mắt, ba khuôn mặt đột nhiên xuất hiện bên ngoài cửa sổ, dọa Lương Tốn hét lên một tiếng thất thanh, trợn trắng mắt ngã ngửa .
Tô Nhiên trực tiếp đưa tay xuyên qua tấm kính, túm lấy Lương Tốn, "bốp bốp" vỗ hai cái má .
Lương Tốn tỉnh , nhưng khi thấy cánh tay của Tô Nhiên xuyên qua tấm kính, đột nhiên một ảo giác, cảm thấy Tô Nhiên còn đáng sợ hơn cả nữ quỷ.
Tô Nhiên thấy tỉnh, liền chỉ Cung Hưng Châu bên cạnh: "Nữ quỷ bắt , cần đưa cô ngoài một chuyến, khi nào mới về, nếu các đợi thì mau về ."
Lương Tốn run rẩy liếc Cung Hưng Châu trở bình thường, chỉ là một cô gái bình thường, gì đáng sợ, trong lòng cũng thả lỏng đôi chút.
Anh nặn một nụ còn khó coi hơn cả : "Không... , chúng đợi cô về."
"Vậy , các tự nguyện nhé." Tô Nhiên xong liền dẫn theo Nạp Lan Nhĩ Nhược và Cung Hưng Châu biến mất.
Đợi Tô Nhiên và những khác , nhân viên bảo vệ mới ló đầu , lòng còn sợ hãi với Lương Tốn: "Giám đốc Lương, rốt cuộc ai mới là nữ quỷ ? thấy đại sư mà mời đến còn đáng sợ hơn cả nữ quỷ nữa!"
Lương Tốn sợ hãi đưa tay bịt miệng : "Đừng gây chuyện cho , lỡ để đại sư thấy, bảo vệ ."